Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

QUÝ YẾN

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-07 23:39:30
"Còn đây là danh thiếp của tôi."
Lời của nữ phiên dịch khiến trái tim Kiều Hân đập liên hồi.
Nhận lấy danh thiếp, cô ta âm thầm suy nghĩ: Liệu có khả năng những món trang sức mà Quý Yến tặng cô ta... đều là hàng thật?
Đúng lúc này, Từ Lập hớt hải chạy tới, vẻ mặt đầy lo lắng: "Tìm em mãi."
Nữ phiên dịch vừa định lên tiếng thì Từ Lập đã giơ tay ngăn lại: "Chuyện công việc để sau đi."
Hiểu ý, nữ phiên dịch lặng lẽ rời đi.
Từ Lập quay sang Kiều Hân, sửng sốt hỏi: "Gì cơ? Em nói sợi dây chuyền này Quý Yến tặng là hàng thật? Em đùa đấy à, em có biết hàng thật giá bao nhiêu không?"
Nghe vậy, Kiều Hân cũng cảm thấy rối loạn: "Em không biết. Lúc anh ta tặng em, cũng không nói là hàng thật. Em còn trêu anh ta, hỏi có phải mua trên mạng không, lúc đó anh ta chỉ cười rồi giơ hai ngón tay ra hiệu cho em đoán..."
Từ Lập nhìn bóng dáng của nữ phiên dịch và người đàn ông nước ngoài rời xa rồi bật cười lạnh lùng: "Kiều Hân, em không thấy kỳ lạ sao? Tối nay, những người này xuất hiện một cách quá trùng hợp, giống như có ai đó cố tình sắp đặt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/qu-y-n&chuong=5]


"Với lại bây giờ sự nghiệp của Quý Yến đã phát triển, việc chi ra một khoản tiền lớn cũng không phải chuyện gì khó khăn với nhà họ Quý."
Nghe lời của Từ Lập, cái đầu đang nóng bừng của Kiều Hân bỗng chốc lạnh lại, vẻ mặt cũng trở nên khinh bỉ: "Quả nhiên lại là chiêu trò của Quý Yến. Anh ta nghĩ ra chiêu trò này để khiến em thấy áy náy và hối hận sao? Hừ!"
Cô ta thầm mừng vì mình đã tỉnh táo kịp thời và không rơi vào bẫy.
Kiều Hân sải bước đến chỗ người đàn ông nước ngoài, lạnh lùng nói: "Tôi đổi ý rồi. Không cần kiểm định cũng không chuyển nhượng nữa."
Cô ta xé toạc văn bản đồng ý kiểm định mà mình đã ký trước đó, vung giấy tung khắp mặt bàn.
"À, còn nữa, nhờ cô nhắn với Quý Yến, đừng dùng mấy trò hèn hạ này để giành lấy sự thương hại của tôi. Tôi sẽ không bị lừa đâu."
Nói xong, cô ta xoay người rời đi, để lại người đàn ông nước ngoài và nữ phiên dịch với vẻ mặt bối rối.
Từ Lập tiến đến, thì thầm vài câu với họ trước khi quay lại hội trường.
Thấy cảnh tượng này, tôi, kẻ đang lơ lửng giữa không trung, cảm thấy đầy nghi hoặc.
Định lại gần nghe lén họ nói gì, nhưng vì bị ràng buộc với Kiều Hân, tôi chỉ có thể bị động đi theo cô ta vào trong hội trường.
Vào hội trường, Kiều Hân uống liền mấy ly rượu, vẻ mặt đầy tâm sự.
"Kiều Hân, em sao vậy? Có tâm sự gì à? Hay vẫn còn tức giận vì màn kịch ban nãy?"
Từ Lập tiến đến, nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy sự quan tâm.
"Quý Yến thật quá đáng, bây giờ giàu có rồi liền bắt nạt em như vậy. Anh thật sự không thể chịu nổi."
Tôi đứng bên cạnh, cười lạnh.
Tên Từ Lập này, luôn miệng nói những lời như thể đang bênh vực Kiều Hân, nhưng thực chất lại ngấm ngầm hạ thấp tôi.
Tôi đã quen với chiêu trò này rồi.
"Không sao cả."
Kiều Hân uống cạn ly rượu trong tay, thở dài nói: "Có lẽ áp lực hơi lớn, tâm trạng không tốt."
Từ Lập lập tức rót cho cô ta thêm một ly: "Hay ngày mai anh đưa em đi dạo, thư giãn một chút. Cứ giữ mãi trong lòng thế này không tốt cho sức khỏe."
Kiều Hân không mấy hứng thú, đáp qua loa: "Để tính sau đi."
Gương mặt Từ Lập tối sầm lại trong chốc lát, nhưng anh ta nhanh chóng nở nụ cười để che giấu: "Không sao, khi nào em muốn thì cứ nói với anh. Anh kiên nhẫn hơn Quý Yến kia nhiều mà."
Kiều Hân nhíu mày, không đáp lại.
Tâm trạng của Từ Lập càng thêm khó chịu, bởi Kiều Hân hiếm khi tỏ thái độ như vậy. Anh ta quyết định tung "chiêu bài tủ".
"Ôi chà."
Từ Lập giả vờ vô tình ôm bụng, khuôn mặt nhăn nhó như đang chịu đựng.
Quả nhiên, Kiều Hân lập tức quay sang, lo lắng hỏi: "Sao vậy, anh Lập? Anh mệt ở đâu à?"
Từ Lập cắn môi, tỏ vẻ khó xử, lắc đầu: "Không sao đâu, anh quen rồi. Chỉ cần em khỏe mạnh, anh chịu khổ thế nào cũng được."
Tôi trôi nổi trên không trung, chứng kiến cách họ đối thoại mà cảm thấy buồn cười.
Từ Lập, một gã đàn ông khỏe mạnh, vậy mà cứ thích giả vờ yếu ớt trước mặt Kiều Hân. Đáng nói là Kiều Hân lại rất tin điều đó.
Nhiều năm qua, chỉ cần Từ Lập gọi điện nói mình không khỏe, bất kể lúc nào, Kiều Hân đều lập tức chạy tới chăm sóc anh ta.
Những lần đó, thường trùng hợp với những ngày quan trọng của tôi và Kiều Hân.
Ví dụ như sinh nhật tôi.
Ví dụ như kỷ niệm ngày cưới.
Thậm chí là... đêm tân hôn của chúng tôi.
Đêm đó, Kiều Hân cũng nhận được điện thoại của Từ Lập, vội vàng chạy đến nhà Từ Lập, chăm sóc anh ta suốt đêm.

Bình Luận

0 Thảo luận