Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

QUÝ YẾN

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-09-07 23:39:21
Sắc mặt Kiều Hân tối sầm, cô ấy lạnh giọng: “Đừng nói bừa!”
Từ Lập hơi sững lại, nét sắc lạnh trong ánh mắt chợt lóe lên nhưng nhanh chóng được che giấu. Anh ta nhẹ giọng hơn một chút: “Được rồi, không nhắc đến tên anh ta nữa. Hân Hân, hôm nay em đẹp lắm, nhất là khi đeo sợi dây chuyền này, trông như một nữ hoàng tỏa sáng rực rỡ.”
Anh ta tâng bốc, rồi không quên châm chọc thêm một câu: “Tiếc là một mỹ nhân thế này, lại có kẻ không biết trân trọng, đúng là uổng phí.”
Kiều Hân lạnh lùng đáp lại: “Đừng nói nữa.”
Từ Lập vẫn tiếp tục truy hỏi: “Không thể nào, ba tháng rồi mà Quý Yến vẫn còn giận dỗi với em sao? Anh ta còn là đàn ông nữa không mà bụng dạ hẹp hòi đến vậy!”
“Hay để anh làm người hòa giải nhé? Dù gì em cũng là đi công tác cùng anh, nếu vì anh mà ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng hai người, thì tội anh lớn lắm.”
Giọng Kiều Hân cao hẳn lên, ngắt lời anh ta: “Không cần! Anh ta muốn về thì về, không về thì tốt nhất cả đời đừng quay lại!”
Tôi trôi nổi trên không, suýt bật cười vì tức.
Tôi đã chết rồi, chẳng lẽ phải hóa thành lệ quỷ đến tìm Kiều Hân, thì cô ta mới tin tôi thật sự đã chết, đã thành hồn ma?
Đến giờ phút này, cô ta vẫn chẳng chịu tin.
Kiều Hân lên xe Từ Lập, rời khỏi khu chung cư.
Trên xe, họ nói cười vui vẻ như thể việc tôi sống hay chết chẳng hề liên quan gì đến họ.
Khi buổi tiệc bắt đầu, Kiều Hân và Từ Lập xuất hiện bên nhau, như một cặp vợ chồng thật sự, vui vẻ chào hỏi quan khách, nụ cười rạng rỡ.
Tiệc đã qua một nửa, Kiều Hân một mình bước ra khỏi hội trường, đến ban công phía trước, cầm theo ly rượu, vừa nhìn cảnh vật vừa uống một mình.
“Thưa phu nhân, bộ trang sức ‘Chân Ái’ của cô đây, cô có muốn nhượng lại không?”
Lúc này, một người đàn ông ngoại quốc tiến đến, nói tiếng Hoa không mấy chuẩn xác.
“Xin lỗi ông, bộ này chỉ là hàng giả thôi, chỉ là bản nhái chứ không phải hàng thật. Bộ ‘Chân Ái’ thật sự có giá trị lên đến hàng trăm triệu, chồng tôi không mua nổi đâu.”
Kiều Hân hơi ngại ngùng đáp, đây không biết là lần thứ bao nhiêu bộ trang sức này bị nhận nhầm thành đồ thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/qu-y-n&chuong=4]


Người đàn ông ngoại quốc lấy kính lúp ra, chăm chú xem ký hiệu trên sợi dây chuyền của Kiều Hân, ánh mắt ngày càng mở lớn, vẻ mặt đầy kích động.
“Không, bộ này chính là hàng thật, tôi tuyệt đối không nhìn nhầm!”
“Ha, ông đùa rồi.”
Kiều Hân lắc đầu mỉm cười, trông có phần bất lực.
5
Thật ra, trong bữa tiệc trước đây, cũng không ít người nhầm tưởng những món trang sức này là hàng thật.
"Thật hay giả, tôi chắc chắn không thể nhầm được. Đây là món quà chồng tôi tặng vào dịp sinh nhật, anh ta nói chỉ tốn vài nghìn đồng trên mạng."
Nếu không phải vì thích thiết kế này, cộng thêm lời dặn dò đặc biệt của Từ Lập, bình thường cô ta cũng hiếm khi đeo nó ra ngoài, dù gì thì giả vẫn là giả.
Lúc này, nữ phiên dịch đi cùng người đàn ông nước ngoài tiến lại gần, nói với vẻ tự tin: "Thưa cô Kiều, ngài James không thể nhìn nhầm được, bởi món trang sức này chính là thiết kế của ông ấy. Đây là tác phẩm mà ông tự hào nhất và hiện ông muốn thu hồi nó để tặng cho phu nhân của mình."
Những lời này khiến Kiều Hân sững sờ.
Cô ta vội vàng tháo dây chuyền xuống, đưa cho nữ phiên dịch với vẻ bối rối: "Cô kiểm tra lại đi, không thể nào là thật được."
Không hiểu sao, khi nói câu này, trong lòng Kiều Hân lại thoáng dao động.
Dù là sinh nhật hay những dịp kỷ niệm, Quý Yến luôn tìm cách tặng cô ta quà. Biết cô ta thích những món trang sức của các thương hiệu lớn, nhiều năm qua, anh thường tìm mua các bản sao cao cấp để khiến cô ta vui.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Kiều Hân hơi khựng lại, suy nghĩ bay xa.
Nữ phiên dịch tiếp lời: "Là thế này, nếu cô Kiều có ý định chuyển nhượng, chúng tôi sẽ tiến hành công chứng. Sau khi công chứng, món trang sức này sẽ được vận chuyển đến trụ sở tại Hàn Quốc để thực hiện bước kiểm định cuối cùng. Khoảng một tuần sau, kết quả sẽ được công bố."

Bình Luận

0 Thảo luận