12
"Hai người là mẹ con, chắc chắn sẽ ghép gan thành công nhỉ?"
Mẹ chồng tôi sững người trước lời nói của tôi, theo phản xạ đáp: "Mẹ già rồi, sức khỏe không tốt, gan của mẹ sao có thể dùng được chứ?"
"Tại sao mẹ lại quên rồi? Tháng trước, ngay trước cửa cục dân chính, mẹ còn nói mẹ vừa làm kiểm tra sức khỏe toàn diện, cơ thể rất tốt, chắc chắn đủ điều kiện hiến gan mà."
Nghe thấy tôi nói vậy, dường như nhìn thấy hy vọng sống sót, Trần Minh Khôn đột ngột bật dậy khỏi giường, kích động nói: "Mẹ, mẹ mau đi kiểm tra ghép gan đi, hiến gan cho con, con có thể sống tiếp rồi!"
Mẹ chồng tôi lộ rõ vẻ chối từ, gần như viết cả từ "không" lên mặt: "Con trai, nghe mẹ nói, thứ nhất, con không có tiền làm phẫu thuật, thứ hai, hiến gan xong sức khỏe mẹ sẽ suy giảm, cứ thuận theo tự nhiên đi, sau này phần của con, mẹ nhất định sẽ sống thay con!"
Tôi tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa: "Mẹ, sao mẹ có thể nói ra những lời như vậy? Minh Khôn chẳng phải là máu thịt mẹ sinh ra sao? Mẹ nỡ nhìn con trai mình chết ngay trước mắt à? Mẹ bán nhà và xe đi chẳng phải sẽ có tiền sao?"
"Cô im đi, tôi phải đi đây, không đôi co với cô nữa, nó là chồng cô, sau này cô tự mà lo liệu đi!"
Không cãi lại được tôi, mẹ chồng chỉ muốn bỏ chạy, ném lại đống rắc rối này cho tôi.
Trần Minh Khôn hoàn toàn nổi giận, không biết lấy sức từ đâu mà bật dậy khỏi giường, túm lấy tóc mẹ chồng, giơ tay giáng xuống một cái tát.
"Đừng đi! Mẹ không hiến gan cho con thì trả lại tiền của con đây! Nếu không, hôm nay mẹ đừng mong rời khỏi phòng bệnh này!"
Mẹ chồng bị anh ta dọa đến bật khóc, lắp bắp giải thích: "Con trai, con trai, bình tĩnh lại đi, tiền mẹ tiêu hết rồi, mẹ không còn cách nào cả."
Trần Minh Khôn vung tay tát thêm một cái: "Tất cả là tại bà! Đều là lỗi của bà! Tôi ra nông nỗi này cũng là do bà hại!"
Bốp! Bốp! Bốp! Anh ta liên tục giáng xuống bảy, tám cái tát.
"Du lịch, du lịch, bà suốt ngày chỉ biết du lịch!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-ch-ng-am-m-du-l-ch&chuong=8]
Không đi du lịch thì bà chết à?"
Mẹ chồng bị đánh đến mức quỳ xuống cầu xin.
Tôi lặng lẽ bước ra khỏi phòng bệnh.
Trong lòng khoan khoái vô cùng.
Còn một chuyện nữa, có lẽ Trần Minh Khôn vẫn chưa biết.
13
Mấy năm nay, mẹ chồng tôi căn bản không hề đi du lịch khắp nơi, mà là ở bên ngoài có một gia đình khác.
Bà ta dùng tiền của Trần Minh Khôn để nuôi một ông già và con trai của ông ta.
Khi biết tin này, tôi thực sự kinh ngạc.
Cũng chẳng có cái gọi là nhà hay xe gì cả, mẹ chồng đã lấy tiền bán nhà và xe để trả tiền đặt cọc mua nhà cho con trai của ông già kia.
Tôi phát hiện ra chuyện này khi ly hôn, lúc thấy mẹ chồng hoảng hốt khi nghe tôi nói bà ta chưa từng đi du lịch.
Thế là tôi kể lại chuyện này cho ba mẹ mình nghe.
Ba tôi lập tức xung phong làm thám tử tư đi điều tra.
Không ngờ lại thật sự tìm ra được bằng chứng.
Trần Minh Khôn thảm thật.
À phì, ai mà thương nổi một gã đàn ông xui xẻo cả đời chứ.
Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để tung đòn chí mạng vào lúc anh ta bệnh nặng nhất.
Nhưng không ngờ, còn chưa kịp ra tay, Trần Minh Khôn đã tự mình phát hiện ra rồi.
Trước khi có nguồn gan hiến tặng, chắc chắn phải đưa anh ta đến bệnh viện điều trị, cộng thêm chi phí phẫu thuật ghép gan.
Hóa ra hôm đó ở bệnh viện, bác sĩ đã kịp thời ngăn cản Trần Minh Khôn đánh mẹ anh ta.
Mẹ chồng nhân lúc hỗn loạn liền chạy trốn.
Còn Trần Minh Khôn cũng bị buộc xuất viện vì không có tiền đóng viện phí.
Nhưng anh ta vẫn không từ bỏ ý định lấy gan của mẹ, nên đã dùng tiền để lừa bà ta xuất hiện.
Sau khi mẹ chồng rời đi, anh ta lặng lẽ bám theo, cố tình tạo ra một "tai nạn" để bà ta chết, như vậy anh ta có thể thuận lợi lấy gan.
Nhưng chính lúc đó, anh ta đã phát hiện ra bí mật động trời này.
Trong cơn kích động, anh ta rút một con dao gọt hoa quả ra đâm loạn xạ.
Mẹ chồng bị đâm ba, bốn nhát.
Nhưng ông già kia có con trai ruột trợ giúp, cuối cùng đã phản sát Trần Minh Khôn.
Mẹ chồng may mắn giữ được mạng sống, chỉ là cả đời phải đeo túi tiểu nhân tạo.
Còn gã nhân tình già cùng con trai của ông ta đều bị tống vào tù.
Nghe tin này, mẹ chồng gào khóc thảm thiết: "Tạo nghiệt quá mà! Mày chết thì chết đi, tại sao còn kéo theo bạn trai tao chứ!"
Tôi thở dài cảm thán.
Đây chính là bản chất của con người.
Lòng người ích kỷ đến tột cùng.
(Toàn văn hoàn)
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận