Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẸ CHỒNG ĐAM MÊ DU LỊCH

Chương 1

Ngày cập nhật : 2025-07-25 23:37:15
Suốt 365 ngày trong năm, bà ta dành đến 300 ngày để đi du lịch, ngắm núi ngắm sông.
Mãi đến khi tôi cần tiền gấp, kiểm tra sổ tiết kiệm mới phát hiện năm trăm nghìn tệ giờ chỉ còn lại năm mươi tệ. Lúc đó tôi mới biết, toàn bộ tiền du lịch của mẹ chồng đều do chồng tôi tài trợ.
Tôi tức điên, chất vấn chồng xem rốt cuộc là chuyện gì. Nhưng anh ta lại mắng tôi làm to chuyện: “Mẹ tôi vất vả cả đời rồi, có chút sở thích thì sao chứ?”
“Bà ấy ở độ tuổi này là phải tận hưởng cuộc sống, làm con cái thì phải hết mình ủng hộ!”
“Cô có lương tâm không vậy? Chút tiền này mà cũng tính toán với bà ấy?”
Được thôi, dù sao người bị ung thư cũng là anh, không phải tôi. Vậy thì tôi không vội nữa.
1
Bước ra khỏi bệnh viện, tôi gần như không đứng vững, đôi chân mềm nhũn.
Tuần trước, tôi và chồng cùng đi kiểm tra sức khỏe tổng quát, hôm nay nhận được kết quả.
Vốn tưởng rằng không có vấn đề gì, nhưng bác sĩ lại gọi tôi vào văn phòng.
Ông ấy đưa ra báo cáo kiểm tra của chồng tôi và nói: "Ung thư gan giai đoạn giữa, nếu tiến hành ghép gan thì vẫn còn hy vọng sống sót."
Nghĩ đến quãng thời gian tôi và chồng, Trần Minh Khôn, từ tình yêu thời sinh viên đến khi bước vào hôn nhân, chúng tôi đã bên nhau tròn tám năm.
Tôi gục đầu lên vô lăng, bật khóc nức nở.
Chồng tôi mới ba mươi tuổi, làm sao tôi có thể nhẫn tâm nói cho anh ấy biết tin dữ này?
Suy nghĩ rất lâu, tôi quyết định đến ngân hàng, rút trước khoản tiền tiết kiệm có kỳ hạn năm năm của chúng tôi. Trước khi tìm được gan thích hợp, chắc chắn tôi phải đưa chồng vào viện điều trị, cộng thêm chi phí cho ca phẫu thuật ghép gan.
Số tiền vài chục nghìn tệ trong tay chúng tôi chắc chắn là không đủ.
Ai ngờ khi cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng kiểm tra, quầy giao dịch lại nói với tôi rằng trong sổ không có năm trăm nghìn, chỉ còn năm mươi tệ!
Tôi sững sờ, hoàn toàn choáng váng.
"Không thể nào!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-ch-ng-am-m-du-l-ch&chuong=1]

Hai năm trước tôi và chồng cùng gửi vào tài khoản tiết kiệm có kỳ hạn năm năm mà?"
Nhân viên quầy bảo sẽ kiểm tra lịch sử giao dịch giúp tôi.
Sau đó, cô ấy nói: "Chị Lý, hệ thống của chúng tôi hiển thị rằng số tiền đó đã bị rút hết vào ngày hôm sau sau khi gửi vào."
"Ai đã rút?"
Mật khẩu sổ tiết kiệm chỉ có tôi và Trần Minh Khôn biết, thực ra tôi đã có linh cảm không lành.
Nhân viên quầy nhìn tôi với ánh mắt thoáng chút cảm thông: "Chính là chồng chị, Trần Minh Khôn."
Dù đã đoán trước, nhưng khi tận tai nghe thấy, tôi vẫn có cảm giác như bị sét đánh ngang tai.
Người chồng mà tôi tin tưởng, lại lén rút sạch số tiền mà chúng tôi vất vả tích góp suốt bao năm qua.
Số tiền lớn như vậy, anh ấy đã dùng vào việc gì?
2
Tâm trạng rối bời và nặng trĩu, tôi phóng xe về nhà trong cơn hỗn loạn.
Ban đầu, tôi chỉ xin nghỉ nửa ngày để đến bệnh viện lấy kết quả khám sức khỏe, nhưng hai chuyện xảy ra liên tiếp khiến tôi không thể nào bình tĩnh nổi, tinh thần hoàn toàn suy sụp, chẳng còn tâm trạng đi làm. Cấp trên đã duyệt thêm cho tôi nửa ngày nghỉ.
Tôi ngồi thẫn thờ bên mép giường rất lâu.
Mãi đến khi nghe thấy tiếng cửa chống trộm ngoài phòng khách bị ai đó mở ra, tôi mới giật mình tỉnh lại.
Nhìn đồng hồ, mới chỉ 1 giờ 50 phút chiều.
Hôm nay là ngày làm việc, Trần Minh Khôn đâu có nói với tôi là anh ta xin nghỉ?
Tôi vừa định mở cửa ra đối chất với anh ta thì chợt nghe thấy một tiếng "tít" vang lên từ phòng khách, giống như tiếng mở điều hòa bằng điều khiển từ xa.
"Mẹ, mau vào nhà đi, trời nóng quá! Mùa hè nhiệt độ cao, hay là mẹ ở lại nhà bọn con hai tháng đi, đợi trời mát rồi hẵng tiếp tục du lịch."
Mẹ chồng đến sao?
"Ôi chao, mẹ cũng muốn ở lại lắm, nhưng nếu Lý Mộng không mở lời thì mẹ không dám làm phiền hai đứa đâu."
"Con mới là chủ gia đình này! Lý Mộng mà dám không cho mẹ ở lại, con sẽ tát cô ta!"
Câu nói này rõ ràng làm mẹ chồng rất hài lòng, bà ta cười khúc khích không ngớt.
Bà ta tỏ vẻ hài lòng, nói: "Ừm, phụ nữ cưới về mà không nghe lời thì đúng là phải dạy dỗ. Đám anh em họ của con ở quê đó, vợ đứa nào cũng bị thu phục theo cách này, bây giờ ai nấy đều ngoan ngoãn cả."
Tôi không ngờ, bà mẹ chồng vốn đam mê du lịch này lại là một bậc thầy diễn xuất.
Trước mặt người ngoài thì một kiểu, sau lưng lại một kiểu khác.
Thậm chí còn nhồi nhét tư tưởng bạo lực gia đình cho chồng tôi.
Càng không ngờ hơn, người đầu ấp tay gối với mình lại dễ dàng tin theo lời của bà ta một cách mù quáng.
Tôi đè nén cơn giận trong lòng, không lên tiếng, muốn xem họ còn nói những gì sau lưng tôi.
Mẹ chồng lại tiếp tục: "Con trai à, lần này mẹ về, một là vì nhớ con, muốn về thăm con; hai là mẹ muốn mua một chiếc nhà di động."
"Bây giờ mẹ già rồi, mỗi lần đi tàu hỏa ngồi ghế cứng, lưng với eo đau nhức không chịu nổi, đi đâu cũng chẳng có chỗ nghỉ ngơi. Nếu có một chiếc nhà di động, lái đến đâu chơi đến đó, chẳng phải là rất tiện sao?"
"Con thấy thế nào?"
Trần Minh Khôn nói: "Mẹ, mẹ đâu có bằng lái, mua rồi cũng có chạy được đâu?"
Mẹ chồng bảo rằng trong chuyến du lịch của mình, bà ta quen một nhóm bạn đồng hành, trong đó có một người trước đây từng lái xe tải, giờ đã nghỉ hưu, có thể lái nhà di động.
Bọn họ hẹn nhau cùng lái xe đi khắp đất nước, người thì góp tiền, người thì góp sức, còn bà ta thì góp một chiếc nhà di động.
"Minh Khôn, con gửi cho mẹ thêm sáu trăm nghìn đi. Một người bạn của mẹ có mối quen, chỉ cần năm trăm chín mươi nghìn tệ là có thể mua được một chiếc nhà di động phiên bản cao cấp trị giá một triệu tệ đó!"
Bên ngoài bỗng nhiên im lặng.
Tôi cười lạnh trong lòng, đúng là mở miệng là đòi cả đống tiền, tưởng tiền nhà tôi là gió thổi đến chắc?
Chồng tôi mà đồng ý mới lạ.
Mẹ chồng lập tức bật khóc: "Có phải con kết hôn rồi nên trong lòng không còn mẹ nữa phải không? Ba con mất sớm, một mình mẹ vất vả nuôi con khôn lớn, sợ con chịu khổ. Bao nhiêu người thân, bạn bè khuyên mẹ tái hôn, nhưng mẹ đều từ chối!"
Chồng tôi là người rất hiếu thảo, vừa nghe mẹ khóc, lập tức mềm lòng: "Được, được, được, con mua cho mẹ. Mẹ, con biết mẹ đã hy sinh rất nhiều vì con, nhưng trước đây con đã gửi cho mẹ gần năm trăm nghìn tệ rồi, số tiền đó mẹ tiêu hết rồi sao? Giờ con không có tiền để mua nhà di động cho mẹ đâu!"

Bình Luận

0 Thảo luận