Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

HỆ THỐNG CỰC KHỔ THEO ĐUỔI LẠI VỢ

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-09-05 16:26:06
08

Khi tỉnh dậy, Lục Tầm đang ngồi bên giường.

Anh mặc áo sơ mi nửa trong suốt, để lộ đuôi cá đẹp đẽ.

Cảm nhận không khí xung quanh bất thường, tôi không nhịn được lùi lại.

"Lục Tầm, anh định làm gì vậy?"

Lục Tầm ôm tôi vào lòng: "Tâm Tâm không ngoan, nên anh đành phải tạm giam em lại."

Cảm nhận được đuôi của Lục Tầm quấn chặt lấy tôi, bên tai giọng đàn ông ủy khuất khàn đặc.

"Em yêu, sau này anh sẽ không lạnh nhạt với em nữa, mỗi ngày đều cho em no đủ, chúng ta đừng ly hôn được không?"

Nói xong, đuôi cá đã dần len lỏi vào vạt áo tôi.

"Mấy ngày nay anh vẫn luôn tự luyện tập đuôi cá, giờ chắc chắn nó lợi hại hơn trước, em đừng ghét nó được không?"

Lợi hại hơn trước?

Nghe câu này, chân tôi vô thức mềm nhũn.

Trong đầu tôi liên tục gọi hệ thống: [Không phải là truyện khổ cực theo đuổi lại vợ sao? Hệ thống mi có cầm nhầm kịch bản không?]

Nhưng dù tôi gọi thế nào, hệ thống vẫn không xuất hiện.

Cảm nhận đuôi cá len lỏi càng sâu, tôi vô thức nắm lấy.

"Lục Tầm, anh bình tĩnh đi, chúng ta không có cái đó, đã nói rồi, chỉ sinh một đứa thôi."

Người đàn ông đột nhiên thở dốc, khẽ run.

Tôi mới nhận ra mình đã làm gì. Vội vàng buông tay.

Lục Tầm lập tức lại ép tay tôi đặt lên đuôi cá của anh.

Giọng anh ủy khuất: "Trước đây em đều sờ rất lâu."

Rồi anh mở ngăn kéo ra, bên trong toàn bộ đều là…

"Tâm Tâm ngoan, những cái này đủ cho chúng ta dùng tối nay, dùng hết thì ngày mai mua tiếp."

09

Lục Tầm cúi xuống hôn tôi dữ dội.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-th-ng-c-c-kh-theo-u-i-l-i-v&chuong=4]


Tôi ngửa đầu khó nhịn.

Một bàn tay lớn giữ chặt gáy tôi, không cho phép tôi lùi lại.

Đến khi tôi gần ngạt thở mới rời ra.

Sống mũi cao của Lục Tầm cọ vào mặt tôi, hơi thở nóng bỏng đan xen.

Lúc này, cổ áo anh xộc xệch, chỉ còn một chiếc cúc cuối cùng trên áo sơ mi đang cố trụ vững.

Cơ ngực và cơ bụng săn chắc đều lộ rõ.

Lục Tầm chắc chắn cố ý, anh biết rõ tôi thích nhìn những thứ này nhất.

Tôi kìm nén xung động muốn chạm vào, hỏi: "Lục Tầm, anh thích em sao?"

Tôi vẫn nhớ trước khi ngất, hệ thống nói độ hảo cảm của Lục Tầm với tôi là 100%.

Đầu ngón tay Lục Tầm lướt qua đôi môi đỏ hơi sưng của tôi.

"Đồ vô tâm, anh yêu em như vậy mà em không cảm nhận được sao?"

Nói xong, không đợi tôi phản ứng, anh lại hôn tôi.

Mang theo sự mạnh mẽ không thể cưỡng lại, chiếm đoạt tùy ý.

Và tay tôi, cũng vô thức cởi chiếc cúc cuối cùng đó, đặt lên nơi luôn khắc khoải nhớ mong.

Trong cơn mê loạn, bên tai là giọng khàn đặc của Lục Tầm: "Tâm Tâm, chúng ta sinh thêm một bé gái nữa nhé."

Sau đó, những thứ trong ngăn kéo, một cái cũng không dùng đến.

Nhưng mọi chuyện, đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của tôi nữa.

Lục Tầm dùng hành động để cho tôi biết, cái gọi là "no đủ" của anh và của tôi nghĩ hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

10

Sáng hôm sau thức dậy, toàn thân tôi không còn sức lực, như sắp rã ra từng mảnh.

Nhìn sang Lục Tầm đang ôm tôi trong lòng, ngay cả lúc ngủ vẫn mang vẻ mặt mãn nguyện.

Bỗng giọng hệ thống vang lên trong đầu: [Ký chủ, cuối cùng tôi cũng liên lạc được với cô, cô khổ rồi.]

Thì ra chỉ cần cảm nhận được không khí mờ ám, hệ thống sẽ tự động ngắt kết nối.

Tôi hỏi hệ thống: [Giờ phải làm sao?]

Hệ thống bất đắc dĩ: [Chuyện đã xảy ra rồi, cũng không còn cách nào.]

[May là cô bị ép buộc, lát nữa cô chỉ cần thể hiện vẻ phẫn hận vì bị sỉ nhục, cốt truyện của chúng ta sẽ không bị hỏng.]

Nghe đến hai chữ "bị ép", tôi nhớ lại cảnh mình ôm chặt lấy Lục Tầm tối qua.

Không hiểu sao lại thấy hơi áy náy.

Hệ thống ngây thơ hỏi: [Ký chủ, sao vậy? Sao mặt cô đỏ thế?]

Tôi vội phủ nhận: [Không có, chỉ là thấy mi nên quá phấn khích thôi.]

Hệ thống nghĩa khí: [Không sao đâu, có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ giúp cô.]

Rồi hệ thống bảo tôi tát Lục Tầm một cái trước khi anh tỉnh dậy.

Theo chỉ thị của hệ thống, tôi giơ tay, tát mạnh vào đuôi cá của Lục Tầm.

Hệ thống trực tiếp sững sờ.

Tôi giả vờ ngây thơ: [Có nói là phải tát vào mặt đâu.]

[Đuôi cá là quan trọng nhất với người cá, đánh vào đây thể hiện sự phẫn nộ của tôi hơn.]

Hệ thống suy nghĩ một lúc, trực tiếp bị tôi thuyết phục.

[Ký chủ nghĩ chu đáo thật.]

Thực ra hôm qua nghe Lục Tầm nói yêu tôi, trong lòng tôi không hề ghét bỏ, ngược lại còn vui không thể nói thành lời.

Lúc đó tôi đã biết, mình cũng thích anh, chỉ là luôn kìm nén mà thôi.

Đã hiểu rõ tâm ý, tôi không muốn Lục Tầm vì tôi mà buồn nữa.

Những việc làm bây giờ, chỉ là để đối phó với hệ thống.

Thấy Lục Tầm không phản ứng, tôi lại tăng lực đánh vào đuôi cá anh.

Cảm nhận được cơ thể anh run lên, gương mặt ửng hồng nhẹ.

Anh mở mắt nhìn tôi.

Tôi phàn nàn: "Anh buông em ra, ôm chặt quá, em thở không nổi."

Lục Tầm mặt mang nụ cười, ôm chặt hơn, khẽ mổ lên môi tôi.

"Muốn nữa?"

Không phải, ở điểm nào anh thấy tôi muốn nữa chứ.

Tôi chưa kịp phủ nhận, tay Lục Tầm đang ôm eo tôi đã bắt đầu động đậy.

Không có gì bất ngờ, tôi và hệ thống lại mất kết nối...

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận