Đang lúc tôi nghĩ Lục Tầm sẽ không nhịn được mà đánh tôi, giọng nói lạnh lẽo của anh vang lên từ trên đầu.
"Anh biết rồi. Anh sẽ bảo luật sư soạn thỏa thuận ly hôn, vài ngày nữa đưa cho em."
Nói xong, Lục Tầm không ngoảnh đầu lại mà bỏ đi.
Nhưng anh vẫn để chú Trần giúp tôi làm thủ tục xuất viện.
Tôi về nhà họ Lục thu dọn sơ qua đồ đạc.
Lục Tử Hàng vẫn lặng lẽ nhìn tôi từ góc phòng.
Cuối cùng không nhịn được mở miệng: "Mẹ thật sự muốn ly hôn với ba sao?"
Tôi giả vờ lạnh lùng: "Đương nhiên, con và ba con đều không thích mẹ, mẹ chỉ hôn con một cái mà con cũng ghét, con thích dì Tống Vi như vậy, để dì ấy làm mẹ con đi."
Nói xong những lời hệ thống dặn dò, tôi tưởng Lục Tử Hàng sẽ lạnh lùng châm chọc lại tôi vài câu như trước kia.
Ai ngờ nó chỉ đờ đẫn nhìn tôi, khóe mắt dần đỏ lên, vẻ mặt ấm ức nói không nên lời.
Tôi lập tức cảm thấy mình là một tội nhân.
Đang lúc tôi nghĩ có nên an ủi nó một chút không thì Lục Tử Hàng đã lạnh lùng quay người, thằng bé về phòng không nhìn tôi nữa.
Được rồi, có yêu thương, nhưng không đáng kể.
06
Tạm thời chưa tìm được chỗ ở, tôi chuyển đến nhà bạn thân Du Thanh.
Cô ấy cũng vừa ly hôn, giờ sống cùng con trai 7 tuổi là Du Nhiên.
Thấy tôi, Du Nhiên vui vẻ nhào vào lòng tôi, ngọt ngào gọi: "Mẹ nuôi."
Điều này khiến tôi không khỏi nghĩ đến Lục Tử Hàng lúc nãy.
Nó cũng có đuôi cá như Lục Tầm, không biết những lời tôi nói lúc trước có làm tổn thương nó không.
Nhưng họ đâu quan tâm đến tôi, chắc chỉ là giận dỗi, sẽ không buồn lắm đâu.
Ước chừng giận vài ngày là sẽ quên tôi thôi.
Tôi cũng nói với hệ thống là họ sẽ không khổ cực khi theo đuổi lại vợ đâu.
Nhưng hệ thống không tin: [Không thể nào, ở đây hiển thị độ hảo cảm của họ với cô đều là 100% tôi mới kết nối với cô.]
Tôi bất lực nói: [Mấy cái hệ thống của các người nên cập nhật đi, hỏng hóc thành ra thế này rồi.]
Hệ thống bị tôi nói đến mức có chút hoài nghi bản thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-th-ng-c-c-kh-theo-u-i-l-i-v&chuong=3]
Ước chừng nó cũng thấy Lục Tầm và Lục Tử Hàng trông không giống có độ hảo cảm 100% với tôi.
Nhưng cuối cùng nó vẫn quyết định để tôi tiếp tục hoàn thành cốt truyện.
Mấy ngày sau đó, tôi đều đi đón con hộ Du Thanh.
Vì Du Nhiên học cùng trường với Lục Tử Hàng.
Mỗi lần tôi đều ân cần hỏi han trước mặt Lục Tử Hàng.
Theo lời hệ thống, làm vậy có thể kích thích giá trị hối hận của Lục Tử Hàng.
Nhưng Lục Tử Hàng mỗi lần chỉ liếc nhìn nhạt nhẽo, rồi đi theo chú Trần lên xe về nhà, chẳng có vẻ gì là sẽ hối hận cả.
[Thấy chưa, hoàn toàn vô dụng.]
Sau ngày thứ tư, tôi chán nản nói với hệ thống.
Dù sao cũng là đứa con mang nặng đẻ đau mười tháng.
Lục Tử Hàng lạnh nhạt như vậy, trong lòng tôi vẫn có chút buồn.
Hệ thống cũng rất hoang mang: [Không đúng, độ hảo cảm của họ với cô đều đầy, sao lại bất thường thế này? Không được, tôi phải đi kiểm tra một chút.]
Sau khi hệ thống rời đi, tôi nhận được điện thoại của Lục Tầm.
07
"Bản thỏa thuận ly hôn đã soạn xong, hôm nay em qua lấy đi."
Tôi đồng ý và đến nhà họ Lục vào buổi chiều.
Lục Tầm đang ở trong phòng làm việc. Ánh mắt anh nhìn tôi vẫn lạnh nhạt, nhưng có gì đó khác lạ, như đang cố kìm nén điều gì đó.
"Bản thỏa thuận ly hôn đâu?" Tôi lên tiếng.
Lục Tầm không trả lời, ngược lại hỏi: "Nghe nói em đang đi xem mắt?"
Tôi khựng lại, rồi nhanh chóng hiểu ra.
Đây là tin đồn mà hệ thống bảo tôi tung ra.
Mục đích là để Lục Tầm ghen.
Nhưng nhìn vẻ mặt bình thản của anh lúc này, rõ ràng chẳng có dấu hiệu ghen tuông nào cả.
Quả nhiên lại thất bại rồi.
Tôi gật đầu: "Đúng vậy, anh không thích tôi, nhưng vẫn còn nhiều người thích tôi mà."
"Tôi đâu thể vì anh mà cô đơn cả đời được..."
Chưa nói hết câu, tôi nhận được điện thoại của Du Thanh, nói Lục Tử Hàng đánh Du Nhiên.
Tôi vừa định hỏi chuyện gì.
Bỗng một bàn tay lớn từ phía sau siết chặt lấy tôi, một chiếc khăn bịt kín mũi miệng tôi.
Trong lúc vùng vẫy, giọng hệ thống vang lên trong đầu.
[Ký chủ, tôi đã kiểm tra, độ hảo cảm của họ với cô đúng là đầy, nhưng hai cha con này đều là Yandere (*). Những việc cô làm mấy ngày nay không làm tăng độ hối hận của họ, ngược lại còn làm tăng khao khát chiếm hữu cô.]
(*) Thuật ngữ tiếng Nhật chỉ những người yêu điên cuồng một người khác đến nổi có thể làm những chuyện cực đoan.
[Hệ thống hiển thị, khao khát chiếm hữu của Lục Tầm với cô đang tăng vọt.]
Tôi không nhịn được muốn chửi: [Mi hại chết ta rồi.]
Trước khi ngất đi, bên tai tôi là lời thì thầm của Lục Tầm: "Tâm Tâm, em chỉ có thể là của anh thôi."
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận