03
Sau khi chỉ xong bài tập, Tống Vi đã về, gia đình ba người chúng tôi bắt đầu ăn tối.
Nói thật thì hơi quá đáng, Tống Vi dạy Lục Tử Hàng lâu như vậy mà nó cũng không biết giữ người ta ở lại ăn tối.
Bữa ăn rất phong phú, tôi vừa nhìn là biết đã được chuẩn bị một cách công phu.
Ban đầu tôi không mấy hứng thú, cho đến khi Lục Tầm lấy ra dây chuyền sapphire tinh xảo đưa đến trước mặt tôi.
Mắt tôi mới sáng lên trở lại.
"Em thích không?" Lục Tầm hỏi tôi.
Tôi gật đầu liên tục: "Em thích lắm, cảm ơn chồng."
Nghe thấy chữ "chồng", khóe miệng Lục Tầm khẽ cong lên không thể nhận ra.
Đang lúc tôi nghĩ sợi dây chuyền này đáng giá bao nhiêu tiền thì một giọng nói vang lên trong đầu tôi.
[Chúc mừng ký chủ đã kết nối với hệ thống "Khổ cực theo đuổi lại vợ".]
Còn chưa biết chuyện gì xảy ra, trước mặt đột nhiên xuất hiện một loạt hướng dẫn cho người mới.
Hóa ra thế giới tôi đang ở là một cuốn tiểu thuyết "Khổ cực theo đuổi lại vợ".
Và tôi chính là nữ chính của tiểu thuyết này, còn Lục Tầm là nam chính.
Tiếp theo, hệ thống bắt đầu dẫn dắt tôi trả lời câu hỏi: [Sự lạnh nhạt của chồng có khiến cô cảm thấy không cam lòng và buồn không?]
Trong giọng nói đầy kỳ vọng của hệ thống, tôi không do dự chọn "không".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/h-th-ng-c-c-kh-theo-u-i-l-i-v&chuong=2]
Hệ thống sững lại, không tin được tiếp tục hỏi: [So với tiền, cô có muốn nhận được sự quan tâm của chồng con hơn không?]
Tôi tiếp tục chọn không.
Đùa à, có tiền rồi, ai cần quan tâm chứ?
Hệ thống này nhìn là biết chưa đi làm bao giờ.
Sau khi tôi liên tục chọn không cho mấy câu hỏi tiếp theo, hệ thống trực tiếp phát điên.
Giọng nói ấy lập tức chuyển thành ông chú dầu mỡ: [Chết tiệt, rốt cuộc ai đã cho tôi kết nối với một ký chủ tham tiền như vậy.]
Cuối cùng, hệ thống vẫn hít sâu một hơi, cố gắng dùng giọng bình tĩnh thông báo cho tôi, bảo tôi lập tức ly hôn với Lục Tầm, bắt đầu con đường phản kích, trở thành nữ cường, khiến hai cha con họ phải khổ cực theo đuổi lại vợ.
Tôi trực tiếp từ chối.
Không phải ai cũng có khả năng trở thành nữ cường.
Ngay từ đầu tôi đã biết Lục Tầm không yêu tôi, con người không thể vừa muốn cái này vừa muốn cái kia, cuộc sống hiện tại tôi đã rất hài lòng rồi.
Hệ thống nói với tôi: [Cô đã kết nối với hệ thống, nếu không đồng ý, sẽ bị xóa sổ đấy.]
Tôi nhướn mày: [Tôi không tin.]
Giây tiếp theo, tôi liền ngất đi.
Được rồi, tôi tin.
Trước khi nhắm mắt, thứ tôi thấy được là vẻ mặt lo lắng của Lục Tầm và Lục Tử Hàng.
04
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi đã ở trong bệnh viện.
Lục Tầm đang làm việc bên cạnh, thấy tôi tỉnh lại, anh rót cho tôi ly nước ấm.
"Tử Hàng cũng ở đây chăm sóc em cả đêm, cuối cùng không chịu nổi ngủ thiếp đi, anh nhờ chú Trần đưa nó về nghỉ ngơi rồi."
Tôi gật đầu, trong đầu là giọng giục giã của hệ thống, cuối cùng đành khó khăn mở miệng: "Lục Tầm, chúng ta ly hôn đi."
Không có cách nào khác, giữa tiền và mạng sống, tôi chỉ có thể chọn mạng sống.
Chứ không thì có tiền cũng không còn mạng để tiêu.
Động tác của Lục Tầm khựng lại.
Hồi lâu sau, anh mở miệng: "Cho anh một lý do."
Tôi học theo lời hệ thống dạy: "Em đã chịu đủ sự lạnh nhạt của anh rồi, nếu anh không yêu em, thì em buông tha cho anh, cũng buông tha cho chính mình."
Nói xong, tôi nổi da gà khắp người.
Trong lòng tôi thầm chê: Hệ thống này xem bao nhiêu truyện sướt mướt rồi, người bình thường ai nói chuyện kiểu này chứ?
Hệ thống u uất lên tiếng: [Ký chủ, tôi nghe được lời trong lòng cô.]
Xin lỗi, tôi cố ý nói cho nó nghe đấy.
Bắt tôi nghe lệnh, còn bắt tôi phải tươi cười, đời nào có chuyện tốt vậy?
05
Lục Tầm hiển nhiên không tin, không có cách nào, anh quá hiểu tôi.
"Đây không phải lý do, đổi lý do khác đi."
Tôi đành nhắm mắt, nói lớn: "Em ghét đuôi cá của anh, mỗi lần nó làm em rất khó chịu, chỉ nghĩ đến thôi là em buồn nôn."
Nghe xong, Lục Tầm đờ đẫn nhìn tôi rất lâu.
Tôi biết lời mình nói không có sức thuyết phục.
Dù sao hai ngày trước tôi còn vừa hôn vừa sờ đuôi cá của anh, bị đuôi cá làm cho cả người mềm nhũn, liên tục cầu xin.
Giờ tôi lại vì ly hôn mà nói bậy bạ thế này, trở mặt không nhận người.
Nhưng, tôi nghe nói đuôi cá là biểu tượng thân phận của người cá, cũng là cái … thứ hai của họ.
Không có người cá nào có thể chịu đựng người khác sỉ nhục đuôi cá của mình.
Lục Tầm cũng không ngoại lệ.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận