Ông nói: "Không có lửa làm sao có khói, nó chỉ là một thằng tép riu, nếu không chủ động gây chuyện thì người ta chẳng thèm để mắt."
Tôi truy hỏi Đường Cảnh, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ban đầu anh ta không chịu nói.
Sau bị tôi ép quá, cuối cùng cũng khai: "Anh phát hiện vị hôn phu của Chu Ninh ngoại tình, định thu thập chứng cứ nhưng bị phát hiện rồi."
Chu Ninh chính là đóa hoa cao quý từng làm tổn thương Đường Cảnh.
Tôi chất vấn: "Chuyện này liên quan gì đến anh? Sao anh phải đi thu thập chứng cứ người ta ngoại tình?"
Anh ta lảng tránh: "Chẳng lẽ ngoại tình là đúng à? Chẳng lẽ chúng ta nên nhắm mắt làm ngơ à?"
Việc Đường Cảnh làm, tôi dù thế nào cũng không thể hiểu nổi, thậm chí bắt đầu nghi ngờ anh ta vẫn chưa dứt tình với Chu Ninh.
Điều này đối với một người có tính "khiết phích" trong tình cảm như tôi là không thể chịu đựng nổi.
Tôi đề nghị chia tay.
Đối mặt với sự dứt khoát của tôi, cuối cùng anh ta cũng nói thật.
Anh ta bảo: "Không phải anh chưa dứt tình, chỉ là anh không cam tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/gi-tr-c-a-b-n-th-n&chuong=6]
Bọn họ cho rằng anh là vết nhơ, nhưng người mà bọn họ chọn thì cao thượng đến mức nào chứ."
Anh ta nói: "Anh chỉ là bị lòng báo thù xui khiến, anh muốn cầm chứng cứ này tát thật mạnh vào mặt bọn họ."
Anh ta cầu xin tôi: "Giang Giang, anh đã mất tất cả rồi, xin em đừng rời bỏ anh."
Tôi mềm lòng.
Vì lời cầu xin của Đường Cảnh, cũng vì sự ngây thơ của anh ta.
Anh ta tưởng rằng cầm được bằng chứng vị hôn phu của Chu Ninh ngoại tình là có thể đánh bại bọn họ.
Nhưng anh ta không biết, trong cái giới này, hôn nhân thương mại là chuyện bình thường, sau khi kết hôn mỗi người tự do vui chơi, chẳng ai can thiệp ai cũng là điều quá đỗi quen thuộc.
Việc anh ta làm trong mắt Chu Ninh chẳng qua cũng chỉ là trò hề nhảy nhót mà thôi.
Việc anh ta làm xâm phạm quyền riêng tư, đụng chạm vào nỗi xấu hổ của người ta.
Cộng thêm thân phận bạn trai cũ của Chu Ninh, dù là nhà họ Chu hay nhà vị hôn phu kia, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Bọn họ chọn cách cho anh ta một bài học.
Chỉ là bài học nhỏ trong mắt bọn họ, Đường Cảnh lại căn bản không thể gánh nổi.
7
Quản lý Tạ ra tay rất nhanh.
Chẳng bao lâu sau, những bức ảnh và video đã được gửi đến.
Bức ảnh đầu tiên, Phương Du khoác tay Đường Cảnh, cả người cô ta gần như dính chặt lên người anh ta, mềm mại dịu dàng như chim nhỏ nép vào người.
Bức thứ hai, Phương Du nhón chân uống trà sữa từ tay Đường Cảnh.
Bức thứ ba, Đường Cảnh cõng Phương Du trên lưng, cô ta nghiêng người sát tai anh ta, thì thầm gì đó.
Cuối cùng là một đoạn video.
Trong video, Đường Cảnh và Phương Du ngồi ăn cùng nhau. Khóe miệng cô ta dính một vệt gì đó nhưng lại ngồi đực ra như người không có phản xạ, loay hoay mãi vẫn không chùi được.
Cuối cùng vẫn là Đường Cảnh đưa tay lau giúp cô ta.
Chắc chẳng có cô bạn gái nào có thể bình tĩnh xem hết những thứ này.
Tôi cũng vậy.
Thế nên tôi ném thẳng điện thoại đi.
8
Ngày thứ ba sau khi tôi rời đi, Đường Cảnh liên lạc với tôi.
Ba ngày qua, anh ta và Phương Du tình chàng ý thiếp, còn tôi thì dõi theo tất cả như một khán giả bất đắc dĩ.
Nếu nói lúc đầu tôi phẫn nộ, nghẹn ngào, buồn bã thì đến hôm nay đã hoàn toàn tê dại.
Ba ngày trước không một lời nhắn, hôm nay lại gọi điện đến, ý đồ quá rõ: muốn hỏi về khoản chiết khấu.
Nhưng Đường Cảnh chỉ gọi đúng một lần.
Tôi không nghe máy, anh ta cũng không gọi lại nữa.
Lòng tự trọng của anh ta chỉ cho phép hỏi tôi một lần, chứ không cho phép mình vì chuyện này mà hạ mình. Mất mặt lắm.
Anh ta sẽ nghiến răng mà trả tiền, cho dù là bốn mươi bảy vạn.
Bốn mươi bảy vạn, đắt lắm chứ?
Là thu nhập ròng của Đường Cảnh trong nửa năm.
Nhưng không phải suối nước nóng ở khu nghỉ dưỡng Khê Nguyên “chặt chém” gì, mà là do Đường Cảnh hào phóng bao trọn cả khu một ngày một đêm.
Anh ta muốn lấy lòng người đẹp, dĩ nhiên phải trả giá.
Tôi biết chắc, vừa quay lại là anh ta sẽ tìm tôi ngay.
Dù vì không liên lạc được hay vì số tiền ấy.
Nhưng làm sao tôi để anh ta dễ dàng tìm được?
Anh ta muốn xả giận?
Thì cứ tức đi!
Tôi chặn mọi cách liên lạc từ anh ta, từ chối toàn bộ cuộc gọi lạ, tin nhắn chưa đọc thì xóa.
Tôi còn nghỉ học một tuần không đến trường.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận