Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bạch Nhãn Lang

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-11-08 21:48:18
Sau khi Cố Thiến Thiến làm ầm lên một trận, Đoạn Gia Hi lập tức gọi điện cho tôi, giọng hắn pha chút khẩn trương xen lẫn năn nỉ. Hắn nói Thiến Thiến vốn là người đơn thuần, chưa từng trải đời, bị con số một trăm vạn dọa sợ nên mới mất kiểm soát. Hắn còn cố tình nhấn mạnh, hai người họ chỉ là bạn bè từ nhỏ trong cô nhi viện, tình cảm thuần túy, chẳng có gì đáng để hiểu lầm. Cuối cùng, hắn nhẹ giọng nói mong tôi đừng để tâm.
Tôi nhìn đoạn tin nhắn dài ngoằng kia, môi khẽ cong lên. Trả thù chưa kết thúc, sao tôi có thể để một tiếng ồn vô nghĩa làm phiền tâm trạng của mình được chứ.Ngón tay tôi lướt nhẹ qua màn hình, gõ từng chữ một cách thong thả:
[Đoạn học trưởng, bị hiểu lầm quả thật khiến người ta thất vọng và mệt mỏi.]
[Nếu không xoay đủ tiền, anh có thể rút lui. Còn nếu muốn tiếp tục, anh có thể thử đầu tư cổ phiếu. Vì anh từng quan tâm đến tôi, nên đây sẽ là lần cuối cùng tôi giúp anh.]
Sau đó, tôi gửi thêm một tệp tin:
[Thời điểm hiện tại rất thích hợp để mua cổ phiếu giá thấp, gần như không có rủi ro.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/bach-nhan-lang&chuong=7]

Anh có thể thử trước với bốn mươi vạn.]
[Phần dự án đầu tư kia, tôi sẽ giúp anh trì hoãn thêm thời gian.]
[Nhớ kỹ, nếu đã ký hợp đồng mà không thanh toán đúng hạn, tiền phạt vi phạm sẽ không nhỏ đâu.]
Chưa đầy mấy phút sau, hắn hồi âm cảm ơn rối rít. Tôi tắt điện thoại. Cá đã cắn câu.
Suốt nửa tháng sau đó, Đoạn Gia Hi không xuất hiện. Tôi đoán hắn đang say sưa trong cơn hưng phấn của lợi nhuận, tưởng rằng mình đã chạm tay đến “cơ hội đổi đời”. Lần đầu thử, hắn chỉ bỏ ra một khoản nhỏ, thấy lời thật, nên bắt đầu lao sâu hơn. Cố Thiến Thiến đi bên cạnh cũng rạng rỡ hơn hẳn, nụ cười như vừa chạm vào vinh quang. Và khi kẻ khờ tự tin nhất, chính là lúc hố sâu mở ra. Thị trường đảo chiều, cổ phiếu “xanh rì” trên bảng điện tử khiến hắn hốt hoảng. Hắn bắt đầu vay mượn khắp nơi, trước là để gỡ gạc, sau là để tồn tại.
Một người khi đã có tâm lý “đánh bạc”, luôn tin lần sau sẽ thắng, và vì niềm tin ấy, họ đánh mất hết lý trí. Còn tôi, chỉ lặng lẽ quan sát, chờ thời cơ.
Khi lỗ hổng tài chính của hắn vừa lộ ra, thì “cơn bão” khác lại ập đến - lần này, không phải dành cho hắn, mà là cho Cố Thiến Thiến. Một bài đăng trên diễn đàn trường bất ngờ xuất hiện, tiêu đề: [Cứu mạng! Tôi nhìn thấy nữ sinh có quan hệ xã hội trong trường!]
Bài viết kể chi tiết việc một nữ sinh thường được đón bằng xe sang, ăn mặc gợi cảm, nửa ngày sau lại quay về trường trong trạng thái mệt mỏi. Kèm theo vài tấm ảnh mờ, không rõ mặt, nhưng vóc dáng và kiểu trang phục thì rất đặc trưng.
Bình luận bên dưới rộ lên:
“Chắc là Hứa Duy khoa Quản lý Kinh doanh đó.”
“Nghe nói nhà giàu mà còn làm vậy, thật thất vọng.”
Tôi nhận được tin nhắn dồn dập từ Nhạc Nhạc và Minh Tuệ. Khi mở ra, quả nhiên, Cố Thiến Thiến đã nhắn riêng cho tôi:
[Duy Duy, chuyện trên diễn đàn ai cũng biết rồi. Tôi biết cậu đang rối, nhưng người trưởng thành phạm sai lầm thì phải tự chịu trách nhiệm.]
[Thật ra tôi không ngờ cậu lại là người như vậy. Nhà cậu có tiền, sao còn phải làm chuyện đó? Có phải... muốn tìm cảm giác mới không?]
Tôi nhìn những dòng chữ ấy mà chỉ thấy buồn cười. Cô ta nhập vai quá giỏi, đến mức tin luôn rằng mình là “người bị hại”.
Tôi nhắn lại: [Cố Thiến Thiến, nếu mười phút nữa cô không tự gỡ bài viết bôi nhọ kia, tôi sẽ kiện cô vì hành vi xúc phạm danh dự người khác.]
Nhưng cô ta vẫn cố chấp đóng vai thánh thiện: [Tôi không biết cậu nói gì. Tôi tên Cố Thiến Thiến, còn người bị nhắc tên là Hứa Duy. Cậu có quyền lực thì cũng không thể vu oan cho người vô tội.]
Chú Lưu – người tài xế trung thành của nhà tôi – quay đầu hỏi: “Có cần công bố chứng cứ không, tiểu thư?”
Tôi lắc đầu. “Chưa tới lúc. Cứ để cô ta tự trèo cao thêm chút nữa.”
Và quả nhiên, không lâu sau, Cố Thiến Thiến đăng thêm một bài trên confession trường: [Bạn cùng phòng của Hứa Duy tiết lộ sự thật]
Trong bài, cô ta kể lể rằng tôi từng tặng cô ta túi hiệu, rằng cô ta ngây thơ tin tưởng tôi, cho đến khi “phát hiện ra sự thật” và bị tôi “ép nhận tội thay”. Chỉ trong vài phút, bài viết đã bị đẩy lên top, kéo theo hàng trăm bình luận chửi rủa, thương hại cô ta, còn tôi thì bị biến thành kẻ dối trá.
Tôi nhìn dòng tin cuồn cuộn trên màn hình, nhấp môi cười lạnh. “Chú Lưu, đăng đi.”
Mười phút sau, diễn đàn trường như nổ tung. Một bài viết mới xuất hiện – tiêu đề vỏn vẹn bốn chữ: [Bằng chứng như núi]
Bên trong là chuỗi ảnh chất lượng cao: từng món đồ trên người Cố Thiến Thiến – từ vòng tay, đồng hồ, túi xách, giày dép – đều được chú thích nhãn hiệu, giá tiền và hóa đơn mua hàng mang tên tôi. Bằng chứng đủ rõ, không thể chối cãi.
Tiếp theo là các đoạn tin nhắn, hình ảnh cô ta ra vào xe sang, clip ghi lại những cuộc gặp gỡ mờ ám. Và cuối cùng là video hai người đàn ông kể chi tiết cách họ bị cô ta lợi dụng.
Sự im lặng bao trùm. Bên dưới bài đăng, tôi chỉ để lại một dòng duy nhất kèm hình ảnh:
[Bản cáo trạng – không cần lời biện minh.]

Bình Luận

0 Thảo luận