Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

XUÂN BẤT ĐỘ NGÃ

Chương 13

Ngày cập nhật : 2025-07-29 23:04:43
Ta lảo đảo xô bà ta ra.
Ta bảo vệ Xuân Nhi ở đằng sau mình, những ngày qua nỗi sợ hãi hành hạ khiến đầu ta đau nhức.
Ta cố sức ôm chặt Xuân Nhi: "Ai dám động đến nàng ấy, trước tiên hãy giết ta đi đã."
Lý ma ma thì thầm: "Nương nương, dù lão nô không ra tay thì người khác cũng sẽ không tha cho nàng ta đâu."
Trong phòng chỉ còn lại ta và Xuân Nhi.
Bây giờ nàng ấy vô cùng yếu ớt, nhưng vẫn lau nước mắt cho ta.
Nàng ấy lắc đầu với ta.
Xuân Nhi sợ ta buồn, nàng ấy cố để không rơi nước mắt trước mặt ta.
Tất nhiên Trình Minh Châu sẽ không bỏ lỡ cơ hội xem kịch hay như vậy. Ta không biết Lý Huân Diệp có kế hoạch hoặc sắp xếp gì với nàng ta nữa.
Nàng ta cùng với cái bụng lớn đó của mình đã nhiều lần đến khiêu khích.
Xuân Nhi không thể mở miệng, nàng ấy đuổi nàng ta ra khỏi điện của ta, nhưng nàng ta vẫn không chịu thua, mà tuyên bố mình bị động thai khí.
Lý Huân Diệp mặc nhiên cho phép nàng ta trừng phạt Xuân Nhi.
Khi roi cửu khúc của Trình Minh Châu đánh lên người Xuân Nhi, nàng ta còn bắt thái giám lột quần áo của Xuân Nhi, ta lao lên khiến roi đánh vào người ta.
Một dòng nhiệt chảy xuống từ phía dưới, ta ngã xuống đất rồi được người ta khiêng vào tẩm điện.
Bà đỡ ra vào liên tục.
Xuân Nhi quỳ bên giường, lau mồ hôi cho ta.
"Nương nương, cố lên."
"Nương nương..."
Ta quên mất có bao nhiêu người đang gọi mình, mãi cho đến khi ta dùng hết sức lực, rồi thấy họ lộ vẻ vui mừng.
"Nương nương, là một tiểu hoàng tử."
Nghe xong câu này, ta lại kiệt sức ngủ thiếp đi.
Trong mơ, dường như ta lại thấy Lâm Huân.
"Chàng có trách ta không?"
Chàng lắc đầu, vẫy tay với ta: "Hãy quay về đi, A Quyết, đây không phải nơi nàng nên đến."
Ta khóc hỏi: "Lâm Huân, chàng có thể đưa ta đi ngay bây giờ không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xu-n-b-t-ng&chuong=13]

Ta hối hận rồi, ta không quan tâm gì nữa, chàng đưa ta đi đi mà được không?"
Ánh mắt chàng dịu dàng, muốn vương tay vuốt má ta, nhưng lại buông tay xuống.
"A Quyết, nàng phải sống cho thật tốt."
"A Quyết, nàng sẽ hóa hung thành cát, sống bình an hàng năm."
Bóng dáng chàng dần biến mất, càng lúc càng xa ta.
Ta như rơi vào một vòng xoáy, không muốn tỉnh lại.
"Lâm Huân, xin chàng, xin chàng đến gặp ta một lần nữa."
Nhưng lần này chàng không xuất hiện nữa.
Ta mở mắt, ánh sáng le lói chiếu vào trong mắt ta.
Lý Huân Diệp ngồi bên giường, ngài ấy vẫn đang nắm tay ta, thấy ta tỉnh lại, ngài ấy vui mừng nói: "A Quyết, nàng đã sinh cho ta một tiểu hài tử."
Ngài ấy đón đứa trẻ từ tay nà đỡ.
Đứa bé xinh xắn như ngọc được đặt bên cạnh ta.
Nhưng ta quay mặt đi.
"Điện hạ, giờ đã sinh con, thiếp chỉ mong được ở trong Phật đường sống qua ngày, mong Điện hạ thành toàn."
Ngài ấy bảo người bế đứa trẻ đi.
"Nếu ta không đồng ý thì sao?"
"Điện hạ tùy ý, bây giờ Minh Quyết đã như xác không hồn, nếu Điện hạ thích thân thể này thì đương nhiên Điện hạ có thể tùy ý xử trí."
Ngài ấy nhìn vào mắt ta, đôi con ngươi đỏ hoe.
Giọt lệ của ngài ấy rơi trên mặt ta.
"Ta muốn trái tim nàng, tại sao người trong tim nàng không thể là ta?"
"Lần đầu tiên gặp nàng tại hội thơ kinh đô cùng tỷ tỷ của nàng, ta đã thích cô nương giả làm tiểu thư đồng, khi đó nàng đang lén lút nhét điểm tâm trên bàn vào miệng lúc không ai để ý."
"Sau đó tỷ tỷ nàng trở thành chính phi của hoàng huynh, khi hoàng huynh lên ngôi, nàng ấy trở thành hoàng hậu. Ta vốn định sau ba năm quốc tang sẽ đến phủ nàng để cầu hôn, không ngờ trời thương, sức khỏe của hoàng huynh không tốt, huynh ấy có ý phong ta làm hoàng thái đệ, đương nhiên vị trí chính phi của hoàng thái đệ phải thuộc về nàng rồi."
Ta nhắm mắt lại, không muốn nhìn ngài ấy.
Nhưng ngài ấy lại tự giễu: "Nàng có biết, ngày đó ta vui mừng biết bao nhiêu không?"
Lòng ta chua xót.
"Người Điện hạ yêu, Minh Quyết không sánh nổi."
"Trong Đông Cung, ai mà không biết người trong tâm của Điện hạ là Trình tứ phi, Điện hạ không cần nói những lời đường hoàng, vừa hạ thấp ta, cũng hạ thấp tình cảm giữa ngài và Trình tứ phi."
Lý Huân Diệp đắp chăn cho ta.

Bình Luận

0 Thảo luận