Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LỤC ĐẦU BÀI

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-07-29 22:43:49
Ta suýt chút nữa bật khóc vì cười, mắt ngấn nước lén nhìn hắn một cái.
Nhưng rõ ràng Triệu Tranh đã hiểu lầm điều gì đó, chỉ thấy hắn nhíu chặt mày, ánh mắt nhìn Sở Nguyệt càng thêm bất thiện.
Hắn lại tiến lên hai bước, hành lễ với phụ hoàng, nghiêm túc nói:
"Hoàng thượng, thần xin tâu một bản về công chúa Sở Nguyệt, nàng ta tâm thuật bất chính, nếu không phải mạt tướng kịp thời đỡ lấy tiểu công chúa, e rằng tiểu công chúa sẽ bị thương nặng."
Các quan lại phía sau ngơ ngác nhìn nhau, thật sự là bao nhiêu năm nay, trong triều chưa từng xuất hiện người nào trực tiếp không nể nang như vậy.
Các ngự sử giật mình, đây vốn dĩ là công lao của họ mà, thế là rối rít bước ra tâu lên về tội của Sở Nguyệt.
Phụ hoàng ngồi trên long ỷ mặt đen như mực, ta ngẩng đầu lên thì đã thấy mặt đầy nước mắt.
"Tỷ tỷ, sao tỷ lại muốn hại muội?"
Sở Nguyệt trăm miệng cũng không thể biện bạch, tức giận liên tục mắng ta là tiện nhân, nhưng không hề nhận ra những ánh mắt cau có của các quan lại xung quanh.
Phụ hoàng lạnh mặt, quát lớn với Sở Nguyệt một tiếng: "Câm miệng!"
Ta cụp mắt, che giấu nụ cười trong đáy mắt, cộng cả hai lần lại, đủ để văn võ bá quan nhìn rõ tính tình vừa độc ác vừa ngu xuẩn của Sở Nguyệt rồi.
Dưới áp lực, phụ hoàng bất đắc dĩ phải trách phạt Sở Nguyệt lần nữa, nhưng cũng chỉ phạt nàng ta cấm túc, chép sách.
Sở Nguyệt lại chẳng hề để ý, lần trước cấm túc chẳng phải nàng ta cũng được Trương gia cứu ra rồi sao.
Quả nhiên, khi ngày xuân yến cận kề, không biết Trương gia dùng lý do gì, lệnh cấm túc của Sở Nguyệt lại được giải.
Nàng ta nghênh ngang bước tới, ta khẽ nhếch môi, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ, mùi vị bị cấm túc không dễ chịu chút nào phải không?"
Điều khiến ta ngạc nhiên là lần này nàng ta lại kìm nén được cơn giận, chỉ lạnh lùng liếc nhìn ta một cái: "Ngươi đừng đắc ý quá lâu!"
Ta khẽ gật đầu mỉm cười, điều này ta tin.
Nếu ta đoán không sai, hành động tiếp theo của bọn họ chắc chắn sẽ liên quan đến xuân yến.
Ta cũng không sợ, ta cứ đợi bọn họ ra chiêu thôi, nếu không làm sao có thể kéo những người khác xuống nước, một mẻ lưới bắt hết được chứ?
5
Trời thu trong vắt, khí trời mát mẻ, ta đưa Tử Tô dạo bước trong trường săn, bất chợt nhìn thấy Trương cữu cữu len lén trao ánh mắt ám muội với Sở Nguyệt.
Ta liền tìm một chỗ ngồi xuống, không lâu sau Sở Nguyệt liền một mình đi tới, kiếm cớ đuổi Tử Tô đi.
"Sở Dao, Hoàng thất Sở gia chúng ta từ xưa đến nay đều rất thích đua ngựa, ngươi có dám cùng bản công chúa so tài một phen không?"
Ta nhìn nàng ta với vẻ nửa cười nửa không, vẻ nóng vội trên mặt Sở Nguyệt ngày càng rõ rệt.
"Nếu ngươi thắng, bản công chúa thề sau này sẽ không gây khó dễ cho ngươi nữa, nếu không thắng cũng coi như là một trò vui thôi."
Ta khẽ cười: "Được thôi."
Nàng ta muốn gây chuyện, ta sao có thể không phối hợp chứ?
Sở Nguyệt sai người dắt hai con ngựa đến, nàng ta chọn trước con ngựa trắng tính khí hung hăng, vẻ mặt kiêu căng:
"Bản công chúa từ nhỏ đã theo phụ hoàng cưỡi ngựa bắn cung, tài cưỡi ngựa rất giỏi, con ngựa đen hiền lành hơn kia cứ để lại cho ngươi."
Hoàng đế vừa hay ở gần đó, nghe vậy liền cười lớn, liên tục khen ngợi Sở Nguyệt.
Ta cười đầy ẩn ý, trong lòng cảnh giác cao độ, con ngựa trắng này nhìn không bình thường chút nào.
Sở Nguyệt nhất định muốn giở trò trên lưng ngựa, chẳng qua là đang nghĩ cách làm sao giết chết ta mà thôi.
Lên lưng ngựa rồi, quả nhiên cảnh vật bên dưới không giống bình thường, ta khẽ liếc xuống, quả nhiên thấy Tử Tô đang đứng bên cạnh Triệu Tranh.
Chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên vẻ không đồng tình.
Ta thực ra cưỡi ngựa không tệ, sau khi cuộc đua bắt đầu, ta giả vờ chỉ có thể miễn cưỡng điều khiển ngựa chạy về phía trước, Sở Nguyệt thấy vậy đắc ý thúc ngựa trắng tiến lại gần ta.
Ta thỉnh thoảng liếc mắt cảnh giác nhìn nàng ta, chỉ thấy nàng ta thừa lúc không ai chú ý lấy ra một cây trâm dài từ trong tay áo, nhanh như chớp muốn đâm vào ngựa của ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-c-u-b-i&chuong=5]

Bình Luận

0 Thảo luận