Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LỤC ĐẦU BÀI

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-07-29 22:43:05
3
"Hoàng thượng, đó là hoàng tử đầu tiên của ngài đó! Sao lại có thể bị người ta hại chết như vậy? Ngài nhìn xem đôi bàn tay, bàn chân nhỏ bé này, vốn dĩ chỉ cần hai năm nữa thôi, nó đã có thể cùng ngài giương cung bắn tên rồi..."
Giọng điệu của Lan tần đau đớn khôn nguôi, chạm đến lòng trắc ẩn của phụ hoàng, người lần đầu tiên sinh ra bất mãn với Sở Nguyệt.
Cơn giận của bậc đế vương luôn cần có người gánh chịu, phụ hoàng không nỡ trừng phạt trưởng nữ, liền hạ lệnh đánh chết tất cả cung nhân trong Vị Ương Cung.
Sở Nguyệt tự cảm thấy uất ức, lớn tiếng mắng phụ hoàng thiên vị, mắng Lan tần là tiện tỳ, nói phụ hoàng bị Lan tần hồ mị này làm cho mờ mắt.
Phụ hoàng giận đến mặt mày tái mét, nhưng vẫn không nỡ đánh nàng, dù sao cũng là nữ nhi mà người yêu thương bao năm.
Ta trong lòng cười lạnh, nếu đã như vậy, ta liền thêm một mồi lửa nữa vậy.
Ta tiến lên ngăn Sở Nguyệt lại.
"Tỷ tỷ, đó là hoàng tử mà phụ hoàng mong đợi bấy lâu nay đó, sinh ra đã là tôn quý vô cùng, chúng ta không sánh bằng, nay tỷ tỷ làm ầm ĩ như vậy, đệ đệ làm sao có thể yên lòng ra đi được..."
Ta hiểu rõ làm thế nào mới có thể kích thích được Sở Nguyệt, quả nhiên Sở Nguyệt lập tức biến sắc, giơ tay chỉ vào đứa trẻ đã chết trong lòng Lan tần mà mắng là đồ yểu mệnh, thứ hèn hạ cũng dám so sánh với nàng.
Điều này hoàn toàn chạm đến giới hạn của phụ hoàng, người giận dữ bùng nổ, giơ tay lên tát một cái.
Mặt Sở Nguyệt lập tức sưng đỏ một mảng, trong mắt phụ hoàng thoáng qua một tia xót xa, vẫy tay sai người mạnh mẽ đưa Sở Nguyệt về cung cấm túc.
Nhưng khi nhìn thấy thi thể của hoàng tử, sự xót xa của người dành cho Sở Nguyệt dần dần nhạt đi.
Nửa tuần trăng trôi qua, thái độ của phụ hoàng vẫn không hề mềm mỏng, nãi nãi của Sở Nguyệt là Trương lão phu nhân đã đến hoàng cung một chuyến, chỉ điểm cho Sở Nguyệt.
Sau khi bà ta đi, Sở Nguyệt ngày ngày ôm bài vị của tiên hoàng hậu trong cung mà khóc lóc tủi thân.
Chưa đầy ba ngày, lệnh cấm túc của nàng ta đã bị phụ hoàng vì nhung nhớ ái thê mà đích thân bãi bỏ.
Nhưng chiều hôm đó, Lan tần lại ôm theo tiểu hoàng tử còn chưa nhập quan, đâm đầu vào cột chết ngay trước cửa Kim Loan Điện.
Trước khi chết, nàng ta nắm chặt áo của tộc trưởng tông thất, từng chữ như máu chảy ra, cầu xin tộc trưởng đòi lại công đạo cho hoàng tử chết thảm.
Hoàng thất chấn động, trước đây phụ hoàng đã ra sức che giấu cho Sở Nguyệt, nên các tộc lão tông thất chỉ biết Lan tần sảy thai, chứ không hề hay biết là do Sở Nguyệt gây ra.
Các tộc lão vốn đã không mấy đồng ý việc phụ hoàng lập Sở Nguyệt làm hoàng trữ, nay lại càng phản đối kịch liệt.
Khi tin tức về cái chết của Lan tần truyền về, ta khẽ ngẩn người một lúc.
Ta quen biết Lan tần là vì nàng ta cùng loại người với ta, tuy ôn nhu hiền thục, nhưng tia hận ý trong đáy mắt nàng ta không thể nào qua được mắt ta.
Lan tần vốn họ Tạ, tên gì ta không rõ.
Phụ mẫu từng ân ái thâm sâu, đệ đệ lại hoạt bát đáng yêu—một nhà hòa thuận êm ấm, chỉ vì gặp phải Sở Nguyệt mà tan đàn xẻ nghé.
Khi trong cung chọn thái giám, tiểu đệ họ Tạ đi cùng tỷ tỷ vô tình bị Sở Nguyệt nhìn trúng.
Lão thái giám bất chấp sự ngăn cản của Lan tần, đưa tiểu đệ họ Tạ vào cung.
Cha mẹ ở nhà biết tin dữ, cha giận quá hóa điên, thổ huyết mà chết, mẹ cũng chẳng bao lâu mà theo cha.
Lan tần nghĩ mọi cách vào cung, nhưng lại không tìm thấy danh sách thái giám có tên tiểu đệ họ Tạ.
Người là Lan tần tận mắt thấy bị bắt đi, nếu không có danh sách thì chỉ còn một khả năng:
Tiểu đệ họ Tạ không qua khỏi nhát dao tịnh thân.
Những tiểu thái giám không tịnh thân thành công trong cung thường tự sinh tự diệt, chết rồi đến tấm chiếu cũng không có mà bị vứt cho sói ăn.
Nàng ta không tìm được người hại tiểu đệ, mọi hận ý chỉ có thể trút lên đầu Sở Nguyệt, kẻ chủ mưu gây ra tất cả.
Nhưng ta không ngờ Lan tần lại chọn cách quyết liệt như vậy để trả thù Sở Nguyệt.
Cũng có lẽ nàng ta vốn không muốn sống nữa, phụ mẫu qua đời, đệ đệ duy nhất cũng mất, nàng ta không có thế lực gia tộc chống lưng, chỉ có thể đánh đổi mạng sống của mình và con để trả thù Sở Nguyệt.
Nhưng ta cảm thấy cách làm của Lan tần thật sự không nên, phụ hoàng tuy coi trọng hoàng tử, nhưng tuyệt đối sẽ không vì một hoàng tử đã chết mà đối phó với nữ nhi yêu quý nhất của mình.
Chi bằng ẩn nhẫn chờ thời cơ báo thù.
Trên Kim Loan Điện, máu của Lan tần vương vãi khắp nơi, cả triều văn võ đều biết đích công chúa Sở Nguyệt âm hiểm độc ác, hãm hại thứ mẫu, tàn hại hoàng tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-c-u-b-i&chuong=3]

Bình Luận

0 Thảo luận