Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CHỒNG TRÁO CON VỚI TIỂU TAM

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-08-16 22:48:47
2
Tiếng nói của bọn họ dần trở nên mờ ám, nhưng trái tim tôi lại đau như dao cắt.
Người phụ nữ đó, tôi biết rõ—chính là Hoàng Sam Sam, thư ký mới được Cố Đình Vân tuyển vào.
Sau khi quyết định chuẩn bị mang thai, tôi đã giao toàn bộ công việc lớn nhỏ trong công ty cho hắn.
Đến một ngày, hắn nói với tôi rằng muốn tuyển một thư ký, tôi dĩ nhiên vui vẻ đồng ý.
Sau đó, khi tôi mang thai, người thư ký kia cũng đột ngột nghỉ việc.
Lúc ấy, tôi còn thấy kỳ lạ, nhưng bây giờ ngẫm lại, mọi chuyện đều đã có dấu vết từ trước.
Rõ ràng, cô ta cũng mang thai cùng thời gian với tôi, tất cả chỉ để tráo đổi con tôi, chiếm đoạt tài sản của tôi!
Tôi vô lực ngồi thụp xuống đất, cảm giác như trái tim bị khoét đi một mảng, hoàn toàn không biết phải làm gì.
Dưới lầu, hai người kia đang quấn quýt thì đột nhiên dừng lại.
"Đúng rồi, anh nhất định phải chắc chắn rằng đứa trẻ đó không thể trở về. Em muốn con trai em một mình hưởng trọn tài sản của cô ta!"
Cố Đình Vân thở gấp: "Được, được, đều nghe theo em."
Tôi không thể nghe thêm được nữa, đẩy cửa bỏ chạy, lao vào nhà vệ sinh và nôn khan không ngừng.
Tôi và Cố Đình Vân yêu nhau từ thời đại học.
Khi đó, tôi chỉ cảm thấy hắn dịu dàng, đáng tin cậy, dù gia cảnh bình thường nhưng tôi vẫn bất chấp sự phản đối của bố mẹ để đến với hắn.
Sau khi kết hôn, tôi càng dốc hết sức lực của cả gia đình để giúp hắn vươn lên.
Chúng tôi từng nghĩ rằng sẽ hạnh phúc như vậy đến suốt đời, nhưng ai ngờ cuối cùng lại rơi vào tình cảnh này!
Tôi ngồi thu mình trong nhà vệ sinh, toàn thân lạnh đến run rẩy.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng trò chuyện của mấy y tá.
"Tổng giám đốc Cố thật tốt với cô Kiều, mang thai mà lại được chăm sóc chu đáo như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-ng-tr-o-con-v-i-ti-u-tam&chuong=2]

Nếu sau này tôi cũng có thai mà được như thế thì tốt biết mấy."
Một y tá khác bật cười, giọng đầy khinh thường: "Cô thì biết cái gì?"
"Tất cả chỉ là vỏ bọc thôi, cô không thấy tổng giám đốc Cố thường xuyên chạy xuống phòng VIP dưới lầu sao?"
Người y tá đầu tiên sững sờ: "Hả? Dưới đó có gì à?"
"Ở đó cũng có một thai phụ, mà đãi ngộ còn tốt hơn cô Kiều nhiều. Phòng ốc, thiết bị đều cao cấp hơn hẳn. Hiểu chưa?"
Tôi không nhịn được mà bật cười chua chát.
Thì ra tất cả mọi người đều đã nhìn rõ từ lâu, chỉ có tôi là ngu ngốc bị che mắt, sống trong cái ảo tưởng hắn được yêu tôi đến tận xương tủy.
Y tá rời đi, tôi ngồi trong nhà vệ sinh thật lâu.
Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy vô cùng mờ mịt.
Tôi không biết nên đi đâu, cũng không muốn quay lại phòng bệnh để nhìn thấy đứa con riêng của Cố Đình Vân.
Mãi cho đến khi chuông điện thoại vang lên liên hồi như muốn nổ tung.
Là Cố Đình Vân gọi. Tôi không bắt máy, nhưng hắn vẫn kiên trì gọi hết lần này đến lần khác.
Trước đây cũng vậy, có lần chúng tôi đi hẹn hò ở công viên giải trí rồi lạc mất nhau. Hắn lo đến phát điên, gọi cho tôi không ngừng.
Nhưng đúng lúc đó tôi lại làm mất điện thoại, không thể nghe máy.
Cuối cùng, bất đắc dĩ hắn phải nhờ đến loa phát thanh của công viên, nhờ vậy chúng tôi mới tìm thấy nhau.
Vừa gặp lại, hắn đã ôm chặt tôi không buông, cứ như thể vừa tìm lại được bảo vật quý giá nhất đời mình.
"Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi! Anh lo chết mất. Sau này đừng rời xa anh nữa, được không?"
Chính giây phút đó, tôi đã hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu của hắn.
Nhưng giờ đây, tình cảnh lặp lại, tôi chỉ thấy tràn đầy sự mỉa mai.
Có lẽ, hắn chỉ sợ tôi phát hiện ra chuyện hắn ngoại tình rồi bỏ đi mất mà thôi.
Nửa ngày sau, tôi mới quay lại phòng bệnh.
Cố Đình Vân đang đứng đó, vẻ mặt lo lắng.
Mấy y tá bị hắn mắng đến mức mặt mày tái mét.
"Các cô làm ăn kiểu gì vậy? Sao lại không trông chừng vợ tôi? Cô ấy vừa mới sinh xong, lỡ bị nhiễm lạnh thì sao?"

Bình Luận

0 Thảo luận