Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

ĐÓA SƠN CHI GIỮA HOÀNG QUYỀN

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-08-31 14:19:41
06

Nhờ có sự trợ lực của đại quân Lạc gia mà Giang Dự Hoài thuận lợi bước lên ngai vàng.

Ngay sau đó, tấu chương như tuyết rơi dồn dập dâng lên triều, đều khuyên hắn lập hậu khác.

Lý do thì: “Lạc nương nương khó có con, không thể làm mẫu nghi thiên hạ.”

Nhưng bọn họ đều đã quên mất, nếu không có ta, thì lấy đâu ra tân hoàng hôm nay?

Ban đầu, Giang Dự Hoài còn làm ra vẻ từ chối.

Thậm chí hắn còn thề thốt với ta: “Lạc Chỉ, cả đời này trẫm chỉ có mình nàng, tuyệt không có nữ nhân khác.”

Ta ngọt ngào tựa vào lòng hắn, bá đạo nắm chặt tay hắn: “Chàng dám có nữ nhân khác, ta sẽ c/h/ặ/t đứt tay chân chàng, để chàng vĩnh viễn không thể rời xa ta.”

Con gái độc nhất của Lạc Đại Tướng quân, phong lưu phóng khoáng, có lẽ trong mắt Giang Dự Hoài, chính là cái loại đại bất kính.

Ngày ta vừa lành thương, trong ngự hoa viên ta bắt gặp một nữ tử yếu đuối đáng thương dựa sát vào người Giang Dự Hoài.

Hai người đang cùng nhau ngắm một đóa liên hoa song sinh, không biết hắn đã nói gì, mà mỹ nhân che miệng cười khẽ, tư thái mị hoặc, khiến người ta suy nghĩ viển vông.

Ta thấy ánh mắt Giang Dự Hoài nhìn nàng ta đã đổi khác — là kinh diễm, là hoan hỉ, còn có cả sự bao dung mà hắn chưa từng dành cho ta.

Miệng vết thương của ta bắt đầu đau âm ỉ, khí lạnh lan ra khắp người.

Ta rút lấy đ/a/o từ tay thị vệ bên cạnh, c/h/e/m thẳng vào đóa hoa chướng mắt kia.

Hoa song sinh cùng nở — hòa hợp lưỡng duyên.

Hoa song sinh cùng rụng — đoạn tuyệt đôi đường.

Khi Giang Dự Hoài vung tay t/á/t ta một cái thật mạnh, ta vẫn đứng im bất động.

Ta l/i/e/m vết m/a/u nơi khóe miệng, ngước mắt nhìn hắn mà cười hồn nhiên: “Đây chính là Hoàng hậu tương lai mà người chọn sao?”

Cửu ngũ chí tôn giận dữ, thị vệ cung nữ đồng loạt quỳ rạp dưới đất.

Chỉ có nữ nhân như hoa kia, khẽ run rẩy mở miệng:

“Hoàng thượng, tỷ tỷ… Tỷ ấy không thích ta sao?”

07

“Hử, thật là một đóa tiểu trà xanh kiều diễm đa tình.”

Giang Dự Hoài dường như giận đến cực điểm, sắc mặt đỏ bừng, ghét bỏ lùi lại mấy bước, nhìn ta đầy chán ghét.

Mấy chục bóng đen từ trên trời hạ xuống, vây chặt lấy ta.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/a-s-n-chi-gi-a-ho-ng-quy-n&chuong=3]


Ta nghe hắn lạnh lùng nói:

“Phế bỏ võ công của nàng, đày vào lãnh cung.”

Lúc ấy ta mới thực sự hiểu, có lẽ hắn chưa từng yêu ta.

Thứ hắn yêu là binh phù của phụ thân ta, là đại quân Lạc gia sau lưng ta, là ngai vàng cao cao tại thượng kia.

Hắn yêu nhất… Chính là bản thân hắn.

Thương thế của ta vừa lành, căn bản không thể địch lại những hắc y nhân đã được huấn luyện nghiêm ngặt.

Ta bị đè xuống đất một cách nhục nhã, cung trang lấm lem, tóc tai rối bời, hai má sưng đỏ.

Rồi ta tận mắt thấy Giang Dự Hoài cẩn thận che chở nữ tử kia rời đi, thậm chí không thèm liếc ta lấy một cái.

Cho đến khi không còn nhìn thấy vạt áo của bọn họ, nước mắt ta mới trào ra.

Thì ra, nỗi đau khi bị phế võ công, cũng chẳng bằng một phần vạn nỗi đau trong tim.

08

Người áp giải ta đến lãnh cung là Lãnh Nhất, hộ vệ đã theo Giang Dự Hoài nhiều năm.

Ta biết, hắn ta chỉ trung thành với một mình Giang Dự Hoài.

Thế nhưng ta vẫn không nhịn được, hỏi hắn ta để xác minh một việc.

“Lãnh hộ vệ, ngươi theo hắn đã nhiều năm rồi phải không?”

Lãnh Nhất khom người cung kính đáp: “Vâng.”

“Nữ tử kia, có phải là đích nữ phủ Thừa Tướng?” Giọng ta khàn đặc rất khó nghe.

Lãnh Nhất không do dự, đáp lại: “Phải.”

Ta cười khổ, nên nghĩ đến từ sớm rồi mới phải.

Trong khoảng thời gian ta dưỡng thương nằm liệt giường, đã có những lời đồn lọt vào tai ta.

Nhiều nhất vẫn là chuyện vị hôn thê của Giang Dự Hoài.

Nghe nói hai người là thanh mai trúc mã.

Ngay cả hôn ước cũng là Giang Dự Hoài tự mình cầu xin mà có, đủ thấy hắn quý trọng đến mức nào.

Nhưng ta vẫn không tin, bởi ta cho rằng ánh mắt hắn dành cho ta chưa từng là giả.

Ta và hắn đã là phu thê bao năm, tương kính như tân, sao có thể là hư tình giả ý được?

Nhưng rốt cuộc, ta vẫn là người thua cuộc.

Đến giây phút này, ta mới hiểu ra — chẳng qua ta chỉ là một tấm phông nền trong câu chuyện tình yêu của bọn họ.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận