Loading...
THỤC PHÂN
Tác giả: Liễu Thập Viên
Thể loại:
Gia Đấu, Gia Đình, Hôn Nhân Và Tình Yêu, Vả Mặt, Xuyên Không

Tình trạng:
Hoàn thành
Chương
10
Lượt đọc
1536
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
Bà nội vừa qua đời, ông nội đã vội vàng tổ chức đám cưới linh đình với mối tình đầu góa bụa của mình.
Khi bà nội mới cười hát nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt ông nội tràn đầy sự cưng chiều như vậy.
Ba đứng bên cạnh vỗ tay tán thưởng: "Người đã mất là quá khứ, người sống vẫn phải nhìn về phía trước."
...
Khi bà nội mới cười hát nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt ông nội tràn đầy sự cưng chiều như vậy.
Ba đứng bên cạnh vỗ tay tán thưởng: "Người đã mất là quá khứ, người sống vẫn phải nhìn về phía trước."
...
Bà nội vừa qua đời, ông nội đã vội vàng tổ chức đám cưới linh đình với mối tình đầu góa bụa của mình.
Khi bà nội mới cười hát nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt ông nội tràn đầy sự cưng chiều như vậy.
Ba đứng bên cạnh vỗ tay tán thưởng: "Người đã mất là quá khứ, người sống vẫn phải nhìn về phía trước."
Chỉ có tôi, vuốt ve kỷ vật duy nhất của bà nội – chiếc nhẫn vàng vừa mỏng vừa méo mó, thứ mà bà đã chẳng nỡ mua cho mình suốt cả đời, chìm sâu trong tuyệt vọng.
Ông nội quên đi người bạn đời đã vất vả cả một đời vì mình.
Ba cũng quên mất người mẹ đã yêu thương ông suốt cả cuộc đời.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi trở về năm hai mươi ba tuổi.
Ông nội nằm trên sofa, sai bảo bà nội như một lẽ đương nhiên: "Thục Phân, đi mua cho tôi chai rượu."
Nhìn bà nội bằng xương bằng thịt trước mặt, tôi đột nhiên rơi nước mắt.
Tôi nắm tay bà bước ra ngoài cửa, chợt hỏi:
"Bà ơi, bà đã bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn chưa?"
Khi bà nội mới cười hát nhảy múa, lần đầu tiên tôi thấy ánh mắt ông nội tràn đầy sự cưng chiều như vậy.
Ba đứng bên cạnh vỗ tay tán thưởng: "Người đã mất là quá khứ, người sống vẫn phải nhìn về phía trước."
Chỉ có tôi, vuốt ve kỷ vật duy nhất của bà nội – chiếc nhẫn vàng vừa mỏng vừa méo mó, thứ mà bà đã chẳng nỡ mua cho mình suốt cả đời, chìm sâu trong tuyệt vọng.
Ông nội quên đi người bạn đời đã vất vả cả một đời vì mình.
Ba cũng quên mất người mẹ đã yêu thương ông suốt cả cuộc đời.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi trở về năm hai mươi ba tuổi.
Ông nội nằm trên sofa, sai bảo bà nội như một lẽ đương nhiên: "Thục Phân, đi mua cho tôi chai rượu."
Nhìn bà nội bằng xương bằng thịt trước mặt, tôi đột nhiên rơi nước mắt.
Tôi nắm tay bà bước ra ngoài cửa, chợt hỏi:
"Bà ơi, bà đã bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn chưa?"
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Chế Quan Nam Phương
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận