Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

VÁN CỜ SỐ PHẬN

Chương 1

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:22:14
1
Thanh mai trúc mã của tôi, Thẩm Tri Dật, là một thiên tài cờ vây, mới mười tám tuổi đã lọt vào vòng chung kết của một giải đấu quốc tế danh giá.
Tôi và cậu ta lớn lên bên nhau, nhà đối diện nhà, từ nhỏ đã thân thiết.
Cậu ta từng dịu dàng xoa đầu tôi, mỉm cười gọi tên tôi: "Ngôn Ngôn."
"Đợi khi tôi giành được chức vô địch Cúp LG, tôi sẽ tặng cúp cho cậu làm quà sinh nhật, được không?"
Vậy mà một người tự tin, thiên phú xuất chúng, từng xem cờ vây còn quan trọng hơn cả mạng sống như cậu ta… dạo gần đây lại ngày càng lơ là, thậm chí thường xuyên trốn khỏi những buổi học cờ do danh sư mà nhà họ Thẩm mời về giảng dạy.
Cuối cùng, vào lần nữa khi cậu ta lén lút định trốn đi, tôi vươn tay giữ lại.
Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi tôi sống lại.
Tôi biết cậu ta muốn đi gặp ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/v-n-c-s-ph-n&chuong=1]


Nhưng tôi vẫn giả vờ không hay biết, khẽ hỏi: "Thẩm Tri Dật, lại muốn đi đâu thế?"
"Không học nữa à?"
Cậu ta thoáng sững sờ, nhưng vẫn lựa chọn nói dối: "Ở đây ngột ngạt quá, tôi ra chỗ khác luyện cờ."
"Cậu ngoan ngoãn ở lại học đi, đừng lo cho tôi."
Tôi chỉ cười, không nói thêm gì nữa.
Chỉ lặng lẽ nhìn cậu ta quay lưng rời đi.
Luyện cờ?
Thật nực cười.
Rõ ràng là đang đi vụng trộm thì có.

2
Kiếp này… cũng giống hệt kiếp trước.
Năm mười tám tuổi, Thẩm Tri Dật không ngoài dự đoán, đường hoàng lọt vào trận chung kết Giải Vô địch cờ vây thế giới Cúp LG.
Cũng trong năm đó, cậu ta gặp được Hứa Yên Vũ.
Ngôi trường nghệ thuật quốc tế mà tôi và Thẩm Tri Dật theo học là nơi tụ hội của những kẻ giàu sang, từ đầu đến chân đều khoác lên mình toàn hàng hiệu.
Chỉ riêng Hứa Yên Vũ là ngoại lệ.
Cô ta là học sinh đặc cách nhờ chương trình hỗ trợ của trường, đến tận đầu năm cuối cấp mới chuyển vào.
Lúc nào cũng diện một chiếc váy trắng bằng vải cotton, mái tóc dài đen nhánh buông xõa đơn giản.
Ngũ quan hài hòa, dịu dàng và trầm lặng, vừa thuần khiết vừa xinh đẹp.
Ngay từ ngày đầu tiên nhập học, cô ta đã khiến cả trường xôn xao.
Bọn con trai thi nhau phong cho cô ta danh hiệu “hoa khôi”.
Họ gọi cô ta là “nữ thần mặt mộc”, “đóa hoa nhài tinh khôi duy nhất của trường”, “tình đầu thanh thuần, nhẹ nhàng”.
Bề ngoài mà nói…
Dường như chỉ có Thẩm Tri Dật là không bị cô ta mê hoặc.
Có lần, lúc đang luyện cờ với cậu ta, tôi thuận miệng hỏi: "Tan học ai cũng vây quanh Hứa Yên Vũ trò chuyện, sao cậu không qua đó?"
Thẩm Tri Dật bật cười, giơ tay gõ nhẹ vào trán tôi: "Chú tâm vào ván cờ đi, tò mò chuyện gì chứ?"
Nói đoạn, cậu ta lại nhàn nhạt bổ sung: "Tôi không thích kiểu đó, nhạt nhẽo quá."
"Ngôn Ngôn, tôi thấy cậu còn xinh hơn cô ta nhiều."
Lúc ấy, tôi hoàn toàn không hay biết.
Chính vào thời điểm đó, Thẩm Tri Dật đã cùng Hứa Yên Vũ trốn học, ôm nhau, hôn nhau…
Chuyện gì cũng đã làm qua rồi.

3
Thẩm Tri Dật lại trốn học, không biết lần này cậu ta và Hứa Yên Vũ lại lén lút chạy đến đâu.
Tôi một mình ở lại lớp, nghiêm túc luyện cờ suốt cả buổi sáng.
Đến khi thu dọn bàn cờ chuẩn bị rời đi, tôi bị giáo viên nước ngoài gọi lại.
Cô ấy cau mày, vẻ mặt đầy lo lắng: "Dạo này bạn học Thẩm rốt cuộc đang bận gì vậy? Cậu ấy đã bỏ rất nhiều buổi học rồi."
"Chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến trận chung kết, thế mà cậu ấy thậm chí chẳng buồn động vào bàn cờ."
"Bạn học Thẩm rõ ràng là người có cơ hội lớn nhất giành chức vô địch Cúp LG, sao lại phung phí tài năng của mình như vậy?"
Phải rồi.
Cậu ta có tài năng mà bao người ao ước, có điều kiện và cơ hội mà biết bao kẻ phải dốc sức theo đuổi.
Vậy mà cậu ta lại không hề trân trọng.
Tôi khẽ cười, nhìn người giáo viên từng xem Thẩm Tri Dật như niềm tự hào, bình thản đáp:
"Thẩm Tri Dật dạo này đang thích một cô gái."
"Cậu ấy bận yêu đương rồi."

Bình Luận

0 Thảo luận