“A Việt! mời khách về hết đi!”
Vừa mới ở trước mặt mọi người khen con dâu không ngớt, đột nhiên phát hiện ra là con dâu tái giá, thật là mất hết mặt mũi.
“Mẹ!” Chị ta quỳ trên mặt đất, đôi mắt đỏ hoe: “Xin mẹ đừng đuổi con đi!”
Lại nắm lấy tay anh tôi: “Chồng ơi,.em thật sự muốn chúng ta ở bên nhau. Cuộc hôn nhân trước là do ba mẹ sắp đặt, đó là cơn ác mộng của em, cho đến khi em gặp được anh, là anh đã giúp em vượt qua.”
“Hiện tại cái gì em cũng không cần, chỉ cần có thể ở bên anh yên ổn mà sống đến già.”
Anh tôi cũng không đành lòng: “Vậy hai người đã ly hôn chưa?”
“Em đã ly hôn rồi, em không có lừa anh, không tin anh có thể xem.”
Chị dâu vừa lau nước mắt, vừa lướt điện thoại mở ra một anh chụp giấy chứng nhận ly hôn.
Tôi mím môi nhịn cười, có kẻ ngốc mới dễ dàng bị lừa như vậy.
Thấy mẹ tôi không phản ứng, chị dâu vẫn quỳ dưới đất với tay lục lọi cái gì đó trong túi: “Mẹ, tiền cưới con trả lại cho mẹ, chỉ cần mẹ đừng chia rẽ con và anh Việt!”
“Mẹ, tiền cưới đều ở trong này, con và anh Việt thật lòng yêu nhau….” Chị dâu móc trong túi ra một cái thẻ ngân hàng đưa cho mẹ tôi, cùng lúc đó cũng có một thứ khác rơi ra.
Đó là một cái que thử thai.
“Ling Ling, em có?” Anh trai tôi lập tức cầm que thử thai lên, khó tin mà hỏi.
Thái độ mẹ tôi cũng lập tức thay đổi, khuôn mặt đang đăm chiêu lại trở nên vui mừng.
“Con dâu ngoan, tại sao con không nói cho chúng ta biết sớm hơn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tu-n-tr-ng-m-t-c-a-anh-trai&chuong=3]
Mau đứng lên, mau đứng lên!” Mẹ cầm thẻ ngân hàng ném ở tr6en giường, sau đó đỡ chị dâu lên.
“Con chưa nói cho mọi người là vì muốn mọi người cưới con là yêu thương con, chứ không phải là vì đứa bé trong bụng con.”
Chị ta cẩn thận dò hỏi: “Con đòi 30 vạn ltiền cưới là muốn thử xem, con có chọn đúng người hay không.”
Que thử thai vừa rơi ra, bọn họ hoàn toàn quên chuyện chị dâu đã tái giá.
“Là mẹ chưa tìm hiểu rõ ràng đã trách lầm con, tiền cưới là của con.” Mẹ đem thẻ ngân hàng nhét lại vào tay chị dâu: “A Việt mau dẫn con bé ra ngoài tiếp tục đãi khách, đây là song hỷ lâm môn đó!”
“Dạ, vợ ơi đi thôi, đầu gối em có đau không? Là do anh không tốt….”
Cứ như vậy, chỉ vài ba câu của chị ta đã thay đổi tình thế.
Sau khi hai người đó đi khỏi, tôi nhịn không được mà nói với mẹ: “Mẹ, sao mẹ lại hồ đồ như vậy! Chỉ một tấm ảnh chụp có thể nói lên được điều gì? Chỉ cần lên mạng tìm là có một đống, còn nữa que thử thai cũng có thể làm giả, tất cả là do chị ta đã cố ý chuẩn bị….”
“Cho dù chị ta thật sự có thai, thì làm sao chắc chắn đó là của anh con? Cho nên….”
Chưa chờ tôi nói xong, mẹ tôi đã giơ tay tát tôi một cái thật mạnh: “Lâm Tịch, mày không muốn anh trai mày sống tốt phải không?”
“Mày còn nói bậy nữa một câu nữa, có tin tao xé miệng mày không?”
Bà nổi giận đùng đùng mà rời đi, còn tôi bụm mặt đứng sững sờ tại chỗ.
Tôi nghiến răng nghiến lợi hồi lâu, mới có thể nuốt cục tức này dô bụng.
“Ha Ha Ha! Đúng vậy, nhà họ Lâm chúng tôi có thể cưới được một người con dâu hiền lành hiểu chuyện như Linh Linh là phúc ba đời của chúng tôi.”
Âm thanh bàn tán rôm rả của mẹ và họ ràng truyền từ ngoài sân vào.
Là tôi đã coi thường chị ta, một kế hoạch lớn như vậy làm sao có thể không chuẩn bị kỹ càng.
Lại mở bài viết ra xem, thì nhận được thông báo đã bị xóa.
Đêm khuya, sau khi tiễn khách về hết, ngại chị dâu có thai, nên bỏ qua việc động phòng.
Bởi vì việc lúc nãy, mẹ tôi cũng khó chịu với tôi.
“Mẹ, mẹ cũng đừng có la tiểu Tịch, em ấy cũng vì lo cho mọi người mà thôi. Con cũng phải cám ơn em ấy, nếu không phải do em ấy, con cũng không biết phải mở lời với mẹ và anh Việt như thế nào nữa.”
Chị dâu lại nói tốt cho tôi.
“Tiểu Tịch, em đừng để ý những lời mẹ nói, một lát mẹ sẽ nguôi giận thôi.”
“Đúng rồi, trước đây em từng làm ở công ty du lịch phải không?” Chị ta bắt đầu đổi chủ đề: “Chị và anh trai em cũng định mấy ngày tới sẽ đi hưởng tuần trăng mật, em có gợi ý gì không?”
Chị ta nóng lòng muốn ra tay rồi.
“Tuần trăng mật?” Mẹ tôi cũng tò mò.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận