Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NẾU CÓ KIẾP SAU

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:53:31
Trương Mộng ngượng ngùng: “Tiểu Nhã, cậu hiểu lầm rồi. Mình chỉ tình cờ gặp anh Cảnh Thần ở đây, nên mới ăn cùng thôi.”
“Anh Cảnh Thần?” Tôn Nhã nhắc lại, rồi đột nhiên cười nham hiểm.
Cô ta đứng dậy, cầm cốc trà vừa rồi, hất thẳng vào đầu Trương Mộng.
“Anh Cảnh Thần là người cô có tư cách gọi sao? Loại người như cô cũng xứng đáng à?”
Tôn Nhã điên rồi sao?
Thấy vậy, tôi lập tức đứng dậy, giật lấy bình trà từ tay cô ta, ném mạnh xuống bàn, rồi tát ta ấy một cái.
“Tôn Nhã, điên cũng phải có giới hạn! Tôi cảnh cáo cô, nếu còn dám tổn thương bạn tôi, tôi sẽ khiến cô ngồi tù cả đời, tin không?”
Tôi từng nghĩ mình sẽ không bao giờ đánh phụ nữ, nhưng Tôn Nhã giờ đây chỉ như một kẻ điên loạn.
Tôn Nhã quay lại nhìn tôi, hai mắt đỏ ngầu, giọng run rẩy: “Bạn anh? Hay là bạn gái anh? Hóa ra hai người sớm đã gian díu với nhau. Anh dám đánh tôi, vì cái con tiện nhân Trương Mộng này mà đánh tôi sao?”
Đến câu cuối, cô ta đã gào thét điên cuồng.
“Đúng, tôi đánh cô vì Trương Mộng! Hôm nay tôi đánh cô, nếu lần sau cô còn động đến cô ấy, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”
Tôn Nhã trừng mắt nhìn Trương Mộng, như muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy.
“Tại sao? Tại sao cô cứ bám lấy đàn ông bên cạnh tôi không buông? Trước là Đỗ Minh Húc, giờ lại đến anh ấy!”
Trương Mộng sững người trước câu hỏi, bởi cô ấy còn không biết Đỗ Minh Húc là ai.
Bữa tối này không thể tiếp tục.
Khi bạn tôi đến, tôi và Tôn Nhã đang bị cảnh sát thẩm vấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-u-c-ki-p-sau&chuong=8]


Tôi nhờ bạn đưa Trương Mộng về, nếu tiện thì mua giúp cô ấy một bộ quần áo mới.
Không ngờ, chính việc này lại se duyên cho họ.
Nhưng đó là chuyện sau này.
Cảnh sát nghiêm khắc phê bình tôi, yêu cầu viết bản cam kết. Đồng thời, cũng cảnh cáo Tôn Nhã không được tùy tiện gây sự. Nếu ly trà đó không phải trà ấm mà là nước sôi, cô ta thực sự sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Tôi không hiểu nổi Tôn Nhã.
Cô ta rõ ràng đã công khai tình cảm với Đỗ Minh Húc.
Cũng rõ ràng đã cắt đứt với tôi.
Vậy mà tại sao cô ta vẫn y như một bóng ma, vẫn cứ xuất hiện ở xung quanh tôi?

10
Sau này, tôi mới biết lý do tại sao Tôn Nhã phải đến nhà hàng làm phục vụ.
Công việc thực tập đầu tiên của cô ta là do tôi sắp xếp, và ban đầu, giám đốc đồng ý nhận cô ta chỉ vì nể mặt tôi
Nhưng đến khi công ty chuẩn bị ký hợp đồng chính thức, cô ta đột ngột nộp đơn xin nghỉ việc, để lại ấn tượng rất xấu với phòng nhân sự.
Vì vậy, khi công ty thứ hai dự định tuyển dụng Tôn Nhã, họ tiến hành kiểm tra lý lịch và sau khi biết chuyện cũ, đã thẳng thừng từ chối.
Trong thời gian này, Tôn Nhã mất đi tất cả mọi nguồn thu nhập. Bố mẹ cô ta chỉ biết bòn rút tiền từ cô ta mà không bao giờ quan tâm đến cuộc sống của cô ta ra sao. Không còn sự lựa chọn nào khác, Tôn Nhã đành phải ra ngoài làm những công việc vặt để kiếm sống qua ngày.
Ban ngày làm phục vụ ở nhà hàng, buổi tối bán rượu ở quán bar.
Hiện tại, Tôn Nhã không chỉ phải nuôi bản thân và bố mẹ mà phải gánh thêm chi phí sống chung với Đỗ Minh Húc.
Tôi không ngờ, trong một buổi xem mắt với Thẩm Tích, lại tình cờ gặp Tôn Nhã đang bán rượu.
Kể từ khi quay về, chưa đầy ba tháng, cô ta đã nhiều lần khiến tôi kinh ngạc.
Dĩ nhiên, tôi cũng không ngờ Thẩm Tích lại chọn quán bar làm địa điểm hẹn hò. Nhưng Thẩm Tích vốn là người như vậy. Tôi đã nghe về cô ấy trước đó: độc lập, phá cách. Du học ngành nghệ thuật ở nước ngoài, cô ấy sống phóng khoáng, chỉ chuyên tâm làm nghệ thuật, không mấy quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình.
Lần liên hôn này giữa nhà họ Thẩm và nhà tôi mang ý nghĩa "cường cường liên thủ", hai tập đoàn hợp tác cùng phát triển.
Tuy nhiên, ngay từ lần đầu gặp Thẩm Tích, tôi đã cảm nhận được cô ấy là một người phụ nữ mang trong mình những câu chuyện.
Có lẽ, tôi khó mà bước vào trái tim của cô ấy.
Rồi tôi gặp lại Tôn Nhã trong quán bar.

Bình Luận

0 Thảo luận