19
Khi Trì Nghiễn Trì xông vào phủ Trưởng Công chúa, ta với Trưởng Công chúa đang trò chuyện vô cùng vui vẻ:
“Chi tiết trong Hầu gia bá đạo c/u/o/n/g c/h/ế sủng thật sự quá, quá, quá đỉnh! Lúc đọc mà ta cứ như nhập vai luôn ấy. Trưởng Công chúa, người đúng là nữ thần trong lòng ta đó!”
Trưởng Công chúa khiêm tốn phẩy tay, bảo chỉ là chuyện nhỏ.
Cảm giác vui vẻ khi gặp người cùng đam mê ấy thật sự chẳng thua gì khi được hôn Trì Nghiễn Trì cả.
Trì Nghiễn Trì vẫn đang mặc quan phục, rõ ràng là chàng vừa hạ triều xong.
Sắc mặt chàng lạnh lùng, chỉ khẽ cúi người, ánh mắt vẫn dừng trên người Trưởng Công chúa, giọng điềm tĩnh:
“Thần đến đón thê tử về phủ, mong Trưởng Công chúa thứ lỗi.”
Trưởng Công chúa hơi nghiêng đầu, nhỏ giọng nói với ta:
“Ngươi nhìn hắn kìa, ngoài miệng thì ‘mong Trưởng Công chúa thứ lỗi’ nhưng thật ra là: Nhanh thả thê tử ta ra, không thì coi chừng đấy!”
Ta bật cười khúc khích, vội vã đứng dậy kéo Trì Nghiễn Trì cáo từ.
Trên đường về, ta cố tình trêu chọc hắn, nói Trưởng Công chúa hay đến phủ là vì có ý với hắn.
Trì Nghiễn Trì nghịch ngón tay ta, lơ đãng nói:
“Phu nhân đang đào tim ta sao? Trưởng Công chúa có vài sở thích cá nhân, người làm thần tử không tiện so đo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-i-n-m-ch-i-ti-u-ng&chuong=10]
Nhưng nếu nàng thấy chướng mắt, ngày mai ta sẽ nhắc nhở Thánh thượng rằng Trưởng Công chúa cũng đến tuổi nên lập gia thất rồi.”
Ta lập tức ngậm miệng, vội vàng kéo tay áo chàng làm nũng.
Thấy chàng không phản ứng, ta vội ghé sát rồi hôn nhẹ lên khóe môi hắn.
Lúc ấy chàng mới chịu bỏ qua.
Từ sau khi hạ cổ tình nhân, càng ngày chàng càng không buồn che giấu bản tính thật nữa rồi.
20
Nửa tháng sau, Thánh thượng mở tiệc mừng thọ.
Trong cung mở yến tiệc, tất cả quan lại từ tam phẩm trở lên đều phải mang theo gia quyến tham dự.
Thậm chí còn có sứ thần và quan viên từ xa đến Kinh thành chúc thọ.
Ta thấy bản thân như một vị quân sư sắp ra chiến trường nên cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Thấy thế, Trì Nghiễn Trì lập tức nắm tay ta qua lớp áo, thấp giọng an ủi:
“Đừng sợ, sẽ không ai dám thất lễ với nàng đâu.”
Ta nghi ngờ nhìn hắn.
Chàng khẽ vuốt lại ống tay áo cho ta, mỉm cười nói:
“Bởi vì chức quan của phu quân nàng… đủ to.”
…
Quả nhiên, khi đến khu dành cho nữ quyến, các vị phu nhân đều chào hỏi ta rất khách khí.
Trưởng Công chúa thấy ta thì lập tức sai cung nữ dẫn ta qua chỗ nàng ấy:
“Nói ra thì đây là lần đầu tiên Tuyên Thành Hầu đưa ngươi tham gia cung yến nhỉ? Sao rồi, có ai làm khó ngươi không?”
Ta lắc đầu, kể với Trưởng Công chúa rằng tối qua mình đã ôm sách ôn luyện cấp tốc cả đêm, đến nỗi bỏ bê cả Trì Nghiễn Trì.
Trưởng Công chúa cười đến ngả nghiêng, nói nếu thật sự có kẻ không có mắt thì cứ báo danh nàng ấy ra là được.
Đến giữa bữa tiệc, vì uống hơi nhiều r/u/o/u nên ta đi ra ngoài thay y phục.
Trên đường về, có một cung nữ bất ngờ khẽ va vào ta.
Sau đó, trong tay ta đột nhiên xuất hiện một tờ giấy nhỏ.
"Giờ Tuất ba khắc, bên hồ phía sau Trọng Hoa Điện."
Cuối hàng chữ còn vẽ thêm một ký hiệu kỳ lạ, giống như hai hình vòng cung ghép lại. Phải nói là…nhìn cũng khá đẹp mắt.
Ta lập tức sai cung nữ đi gọi Trì Nghiễn Trì đến.
Vừa gặp mặt, ta liền đưa tờ giấy cho hắn.
Sau khi xem xong, sắc mặt chàng lập tức tối sầm, nhưng khi nhìn ta lại lập tức trở nên dịu dàng như thường:
“Chuyện này để ta xử lý, phu nhân không cần lo. Quay lại tiệc thì đừng uống nhiều nữa.”
Ừm, phu quân ta thật biết lo toan.
Nửa canh giờ sau, tin tức Thành Quận Vương, cũng chính là Tứ Hoàng tử trước đây bị bắt gặp có hành vi bất kính với một vị phi tần bên hồ phía sau Trọng Hoa Điện bắt đầu lan truyền khắp nơi.
Sau đó, người ta còn tìm thấy một con d/a/o g/ă/m trong tay áo hắn ta.
Phải biết, trong yến tiệc hoàng cung, tuyệt đối cấm mang theo vũ khí.
Đặc biệt là với thân phận của hắn ta thì ý định mưu phản đã quá rõ ràng.
Thánh thượng lập tức hạ chỉ tước bỏ Vương vị và giam lỏng hắn ta tại phủ.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận