Trong khi lướt mạng, tôi bắt gặp một câu hỏi: “Nuôi dưỡng một đứa con gái suốt mười tám năm, đến khi phát hiện nó là con riêng của chồng và nhân tình thì phải làm sao?”
Bên dưới, bình luận được nhiều lượt thích nhất là: “Giả vờ đối xử tốt với nó, khiến nó tin rằng trên đời này chỉ có mình yêu nó. Đợi đến khi nó tin tưởng nhất, đem nó gả cho một kẻ ngốc làm vợ. Vừa trả được thù, vừa có tiền.”
Cả phần bình luận đều đang nói rằng: “Trẻ con là vô tội.”
Nhưng tôi không còn tâm trí để nghĩ đến điều đó.
Bởi vì cái nick name ấy giống hệt như của mẹ tôi.
1
Lúc trên tàu điện ngầm, vì chẳng có việc gì làm, tôi chán chường lướt qua mấy bài đăng trên mạng.
Một bài hỏi đáp lập tức thu hút sự chú ý của tôi.
Người đăng kể rằng bà ta nuôi dưỡng một cô con gái suốt mười tám năm, rồi phát hiện con bé là con riêng của chồng và nhân tình thì cảm thấy sụp đổ, không biết phải làm sao.
Bà ta hỏi cư dân mạng nên xử lý thế nào.
Đa số mọi người trong phần bình luận đều ủng hộ bà ta thẳng thắn nói chuyện với chồng nhưng nhấn mạnh rằng đừng liên lụy đến đứa trẻ, vì dù sao trẻ con là vô tội.
Thế nhưng, giữa những lời khuyên đầy thiện ý ấy, có một dòng bình luận chói mắt đến rợn người:
“Giả vờ đối xử tốt với nó, khiến nó tin rằng trên đời này chỉ có mình yêu nó. Đợi đến khi nó tin tưởng nhất, đem nó gả cho một kẻ ngốc làm vợ. Vừa trả được thù, vừa có tiền.”
“Cớ gì mình phải làm kẻ chịu thiệt, còn nhân tình lại dễ dàng có được một đứa con gái ngoan ngoãn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-con-tr-m-t-th-nh-th&chuong=1]
Thế thì quá bất công.”
Các cư dân mạng khác lập tức chỉ trích tư tưởng tàn nhẫn này.
Nhưng kẻ viết bình luận ấy lại hả hê đáp trả: “Tôi chính là đã làm như thế với con gái mình. Sau khi phát hiện nó là nghiệt chủng của chồng và nhân tình, tôi thường xuyên đè nén nó, chê bai nó chẳng có điểm gì tốt, chỉ có tôi là không ghét bỏ nó.”
“Tôi còn nói với nó rằng tất cả mọi người đều không thật lòng với nó, chỉ có tôi mới yêu thương nó thật sự, khiến nó tin tưởng tôi tuyệt đối.”
“Làm vậy, trong lòng tôi thấy hả dạ vô cùng.”
Đọc đến đây, suýt nữa tôi đánh rơi điện thoại.
Bởi vì cái nick name của tài khoản đó giống hệt mẹ tôi.
Ngay lập tức, những ký ức quen thuộc ùa về.
Mẹ luôn nói tôi học hành kém cỏi, xấu xí, chỉ có mẹ không ghét bỏ tôi.
Nhưng cũng bảo tôi đừng mơ tưởng ăn diện, đừng trang điểm làm dáng, người khác sẽ chê cười.
Vì vậy, từ nhỏ tôi chỉ toàn mặc những bộ quần áo xộc xệch, cũ kỹ.
Có lần, dì tặng tôi một chiếc váy trắng nhỏ, tôi vui mừng khôn xiết.
Thế nhưng, ngay khi dì rời đi, mẹ lập tức cắt nát chiếc váy ấy thành từng mảnh.
Mẹ bảo, đó là để tránh tôi làm trò cười, vì tôi mặc lên trông vừa xấu vừa lố, chiếc váy ấy là do dì cố ý mua để giễu cợt tôi.
Và tôi đã tin hoàn toàn.
Chỉ đến khi đi làm, tự kiếm tiền, tôi mới lần đầu tiên dám mua một chiếc váy cho riêng mình.
Nhìn những trùng hợp đến rùng mình này, tim tôi như rơi thẳng xuống vực băng giá.
Lẽ nào… kẻ máu lạnh kia thật sự là mẹ tôi?
Tôi không phải con ruột của mẹ, mà là nghiệt chủng của chồng bà ta và nhân tình?
Tôi run rẩy, tiếp tục đọc.
Các cư dân mạng phẫn nộ công kích bà ta: “Ân oán đời trước của các người, cớ gì phải đổ lên đầu con trẻ?”
“Có bản lĩnh thì đối chất thẳng với chồng, với nhân tình đi!”
Nhưng bà ta thản nhiên phản bác: “Các người bênh nó như thế, sao không nghe thử nó đã làm những chuyện gì?"
“Nó y hệt con mẹ nó, từ nhỏ đã chẳng ra gì, còn bé xíu đã lén lút qua lại với lũ du côn, vậy mà dám nói chỉ là bạn học bình thường.”
“Buồn cười, bạn học bình thường mà lại đi học, tan học cùng nhau mỗi ngày? Thật chẳng biết xấu hổ!”
“Sau khi bị tôi vạch trần, nó không những không chịu nhận sai, còn chạy đi tìm thầy cô khóc lóc, nói tôi hiểu lầm nó. Tôi đã tát cho nó một cái ngay tại chỗ, nó đáng lắm."
“Một đứa con gái đê tiện, nhân cách hư hỏng như thế, dựa vào đâu mà bắt tôi phải đối xử tốt?”
2
Phần bình luận lập tức bùng nổ:
【Dù gì cô bé cũng là đứa con mà bà nuôi dưỡng suốt ngần ấy năm, vậy mà bà chẳng những không tin tưởng nó, còn nhục mạ nó như thế. Nó sinh ra trong bụng tiểu tam đâu phải do nó lựa chọn.】
【Con gái bà đúng là xui xẻo tám kiếp, gặp phải tận hai người đàn bà độc ác.】
Nhưng tài khoản kia thản nhiên đáp lại:
【Con gái của tiểu tam thì có thể tốt đẹp gì chứ.】
【Chỉ giỏi quyến rũ đàn ông, giả vờ làm bộ.】
【Còn nhỏ mà đã khoác vai bá cổ với con trai. Lúc tôi bằng tuổi nó, ngay cả nói chuyện với con trai cũng còn ngại.】
【Nó phải cảm ơn tôi, nếu không có tôi kịp thời ngăn cản, sau này biết đâu lại giống y như con mẹ nó, trở nên ghê tởm như vậy.】
Tim tôi lập tức chìm xuống tận đáy.
Bởi tôi không bao giờ quên được chuyện năm đó.
Năm ấy, tôi học lớp 11, trong lớp có một cậu bạn không chịu nổi cảnh người ta bắt nạt tôi nên đã đứng ra bênh vực.
Sau đó, cậu ấy tìm đến tôi, nói muốn nhờ tôi chỉ bài.
Nghĩ đến việc cậu ấy từng giúp mình, tôi gật đầu, đồng ý mỗi tuần dành ít thời gian kèm cậu ấy học.
Không ngờ, chuyện này lại lọt vào tai mẹ tôi.
Người mẹ vốn ngày thường dịu dàng, nho nhã bỗng như biến thành một người khác. Bà ta xông thẳng vào lớp học, lôi tôi ra ngoài, rồi quát ầm lên trước mặt tất cả bạn bè: “Đồ đê tiện, mày lại qua lại với thằng nào?”
Tôi hoảng hốt, vội vàng giải thích đầu đuôi sự việc.
Nhưng bà ta chẳng buồn nghe, còn gọi cậu bạn kia đến để “đối chất”, một mực nói rằng chúng tôi vốn đã mờ ám.
Tôi đành phải giải thích rõ ràng từng chi tiết trước mặt cả lớp.
Thế nhưng, bà ta giơ tay tát thẳng vào mặt tôi: “Còn dám cãi? Tao dạy mày thế nào? Mày làm tao mất mặt như vậy!”
Cho dù sau đó sự thật được sáng tỏ, tôi vẫn bị ép phải làm bản kiểm điểm, đứng trước lớp mà đọc.
Sau này, bà bảo tất cả là vì muốn tốt cho tôi.
Nói rằng con gái phải biết giữ mình, không được thân thiết với con trai.
Bắt tôi phải ghi nhớ: “Danh tiếng quan trọng hơn tất cả.”
Nhìn bà ta lúc ấy trông mệt mỏi, tôi sinh lòng áy náy.
Tôi nghĩ chắc mình thật sự sai, rằng không nên có quá nhiều tiếp xúc với con trai.
Kể từ đó, tôi gần như không dám nói chuyện với bất kỳ nam sinh nào.
Ở cái tuổi bạn bè ríu rít chuyện trò, tôi sống như một kẻ vô hình.
Tôi luôn tự an ủi: Mỗi nhà có một cách dạy con khác nhau, mẹ nghiêm khắc như vậy chỉ là vì muốn bảo vệ mình.
Nhưng lúc này đây, tôi đã thấy một sự thật hoàn toàn khác.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận