Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LỜI TỎ TÌNH BIẾN THÁI CỦA GÃ THUÊ TRỌ

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-07-22 01:05:38
4
Chàng trai trẻ dẫn theo một đám người xông thẳng vào nhà Lưu Nhất Phong, hoàn toàn phớt lờ lời đe dọa của hắn về việc “xâm nhập trái phép là phạm pháp”.
Hắn còn biết pháp luật là gì sao?
Nhìn những gì hắn từng phát ngôn trên mạng, tôi thấy rõ ràng hắn là kẻ mù luật.
Tôi định bước lại gần để nghe thử bên trong đang làm gì thì Khúc Bác Nhân đã kéo tôi lại.
“Thôi, đừng nghe nữa, không khéo lát nữa chúng ta cũng bị ăn đòn theo.”
“Bạo lực đến vậy à?”
“Chứ cậu nghĩ tại sao tớ nói hắn ngạo mạn chứ? Là vì gây chuyện gì cũng có nhà đứng ra thu xếp. Lần này Lưu Nhất Phong tiêu rồi, mà cũng đáng đời thôi.”
Khúc Bác Nhân vừa huýt sáo vừa quay vào phòng.
Một tiếng sau, tài khoản của Lưu Nhất Phong đăng bài mới, thừa nhận đã ăn cắp ảnh người khác và những gì trước đó đăng đều là bịa đặt để câu view.
Nhưng bài này lại chẳng được quan tâm như những bài trước đó.
【Cướp ảnh người khác còn bịa chuyện mình là chủ nhà, cô gái liếc mắt đưa tình chắc cũng do tự tưởng tượng ra thôi, thật là đồ rác rưởi.】
【Chắc là bị người ta phát hiện nên mới vội vàng lên tiếng xin lỗi. Mặt mũi xấu xí tới mức phải lấy ảnh người khác làm đại diện, đúng là tự biết mình nhục.】
【Vậy rốt cuộc anh chàng đẹp trai kia là ai vậy? Chuẩn gu tôi luôn.】
Có người tra được tài khoản thật của con trai tổng giám đốc, phát hiện trong đó chia sẻ vài tấm ảnh chụp nhóm thường ngày và ảnh trong bài của Lưu Nhất Phong chính là ảnh cắt riêng từ đó.
Hắn cứ tưởng người ta sẽ không phát hiện, hoặc nếu có thì cùng lắm cũng chỉ bị bắt xóa ảnh.
Ai ngờ hắn lại đụng nhầm người, bị truy đến tận nhà ép phải gỡ bài.
Đúng là đáng đời!
Tôi thấy chàng trai trẻ ấy cùng năm người đàn ông lực lưỡng đi ra khỏi khu chung cư.
Ngay sau đó, Lưu Nhất Phong nhắn cho tôi, nói muốn trả phòng.
Có lẽ sợ con trai tổng giám đốc sẽ tìm tới lần nữa.
【Xin lỗi, công việc của tôi có chút thay đổi nên buộc phải hủy hợp đồng.】
Nhìn thấy hắn nói muốn hủy hợp đồng, cuối cùng tôi cũng thấy nhẹ nhõm.
Tôi nhanh chóng đồng ý, trước khi đi, hắn hỏi liệu tôi có thể trả lại tiền đặt cọc không, vì hiện giờ hắn thật sự túng thiếu.
Tôi giả vờ lưỡng lự nhưng cũng sợ hắn tiếp tục dây dưa nên cuối cùng vẫn đồng ý.
Lúc hắn rời đi, tay chống nạng, đầu quấn băng gạc, còn mang cho tôi một túi cam to tướng.
Tôi từ chối nhưng hắn vẫn cố nhét túi cam qua khe cửa:
【Thật sự cảm ơn cô. Dạo gần đây tôi không may bị ngã từ trên giường xuống, gãy chân, trong tay chẳng còn đồng nào. Cảm ơn cô đã trả lại tiền đặt cọc.】
Té từ giường xuống mà gãy được cả chân à?
Tôi không hỏi thêm, chỉ đáp lấy lệ rồi giục hắn nhanh rời đi.
Hắn lại như không hiểu được thái độ lạnh nhạt của tôi, còn tiếp tục nói: “Thời gian qua thật sự rất cảm ơn cô đã quan tâm. Lâu lắm rồi tôi mới gặp được cô gái tốt như vậy. Nếu cô là bạn gái tôi thì hay biết mấy.”
Vừa nghe câu đó, radar trong đầu tôi lập tức vang lên cảnh báo.
Tôi lại nhớ đến hôm hắn định xông vào nhà mình.
Khúc Bác Nhân lập tức mở tung cửa, trừng mắt nhìn Lưu Nhất Phong: “Cút ngay! Mày cũng xứng giành bạn gái với tao à?!”
Anh ấy còn làm bộ định xông lên đấm, khiến Lưu Nhất Phong lảo đảo lùi mấy bước, chống nạng loạng choạng.
“Không dám, không dám, tôi chỉ nói đùa thôi! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử! Xe tôi tới rồi, tôi đi đây!”
Cứ tưởng mọi chuyện đến đây là kết thúc, ai ngờ Lưu Nhất Phong lại đăng thêm một bài nữa.
【Cô ấy đúng là có tình cảm với tôi. Trong tình huống tôi hủy hợp đồng, tôi nói mình không có tiền, cô ấy chẳng ngần ngại mà trả lại cọc ngay. Cô ấy thật sự rất thích tôi. Lúc tôi đi còn thấy cô ấy rơm rớm nước mắt nữa kìa, chắc là không nỡ rời xa tôi thôi. Chỉ là con gái, ngại không dám nói thật lòng thôi mà.】
Đúng là đồ mặt dày vô liêm sỉ!
Phần lớn cư dân mạng đều bị những lời đó làm cho sốc nặng.
【Tôi cũng là chủ nhà, khách thuê mà đã đơn phương hủy hợp đồng, tôi trả cọc nhanh là vì muốn đuổi đi cho lẹ.】
【Anh chắc cô ấy rơm rớm nước mắt vì không nỡ, chứ không phải vì sợ anh à?】
【Đồ ăn cắp ảnh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-i-t-t-nh-bi-n-th-i-c-a-g-thu-tr&chuong=3]

Đến cả ảnh mình cũng không dám dùng thì cũng hiểu mặt mũi cỡ nào rồi đấy.】
【Cút cút cút! Nhìn thấy bài đăng của mày là thấy xui xẻo rồi!】
Lưu Nhất Phong vẫn trả lời bình luận cuối cùng:
【Mấy người không hiểu gì cả. Cô ấy yêu tôi. Sau này tôi sẽ chăm sóc cô ấy cả đời. Chúng tôi sẽ có rất nhiều con, đến lúc đó tôi sẽ bảo mẹ tôi sang nhà cô ấy dạm hỏi rồi quay lại vả vào mặt mấy người!】
5
Sau khi đăng bài viết đó, Lưu Nhất Phong không còn cập nhật thêm gì nữa.
Nhưng tôi linh cảm hắn sẽ không dễ dàng buông tha mình.
Cuối cùng, tài khoản của hắn bị người ta báo cáo và bị khóa vĩnh viễn. Cộng đồng mạng đồng loạt lên án kiểu “theo đuổi tình yêu” đầy quấy rối và ảo tưởng đó.
Gặp phải kiểu đàn ông chỉ cần bị liếc một cái liền tự cho rằng người ta đang đưa tình, hỏi ai mà không thấy rợn người?
Vì sự an toàn của bản thân, ngay hôm đó tôi đã thu dọn đồ đạc và rời khỏi khu chung cư.
Tôi cho hai gã đàn ông vạm vỡ thuê lại hai căn hộ của mình, ít nhất để khiến Lưu Nhất Phong phải dè chừng.
Còn tôi thì chuyển đến sống trong khu của Khúc Bác Nhân.
Chung cư này dùng hệ thống nhận diện khuôn mặt để ra vào, độ an toàn khá cao, chỉ là tiền thuê hơi đắt, gần như vừa khớp với khoản tiền cho thuê hai căn hộ cũ.
Tôi sống một mình, cảnh giác cao độ suốt hai tháng. Mua thêm dụng cụ chặn cửa, ra ngoài luôn mang theo gậy điện và bình xịt hơi cay. Mỗi khi bước vào bãi đỗ xe, tôi đều đảo mắt tứ phía, sợ có kẻ từ đâu đó lao ra bắt cóc mình.
Lưu Nhất Phong để lại ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần tôi. Đến mức tôi từng nghĩ… hay là trừ khử hắn luôn, dứt khoát, khỏi để lại hậu hoạ.
Thế nhưng cuối cùng, hắn chẳng phải chịu hình phạt nào. Bị ăn vài cú đòn rồi thản nhiên rút lui.
Dù khi đó hắn có thật sự làm gì tôi, thì nhiều lắm cũng chỉ bị ngồi tù vài năm. Đến khi ra tù vẫn sống bình thường. Còn người bị hại là tôi thì phải sống trong lo sợ, trốn tránh, luôn phải đề phòng, thật sự quá bất công.
Sau này tôi đến gặp bác sĩ tâm lý, được khuyên nên học một môn võ để chuyển hướng tập trung.
Tôi nghe theo, đăng ký học nhu thuật. Khi có thể quật ngã một người đàn ông trưởng thành, tình trạng lo âu của tôi quả thật giảm đi rất nhiều.
Sau khi Khúc Bác Nhân bắt đầu hẹn hò, tôi cũng ít làm phiền anh ấy hơn, chỉ thỉnh thoảng tụ tập cho vui.
Tôi mất hơn hai năm để bước ra khỏi bóng tối, sau đó dồn toàn lực vào công việc.
Tôi là nhiếp ảnh gia, có một tài khoản WeChat riêng dùng để liên lạc với khách hàng đặt lịch. Nhiều người sau khi hỏi giá sẽ cân nhắc, so sánh với studio khác rồi mới quyết định, nên việc kết bạn xong không nhắn gì nữa là chuyện rất thường.
Nhưng vài ngày gần đây, tôi liên tục nhận được hình ảnh đồi trụy từ người lạ qua tài khoản công việc. Chặn một tài khoản, lại có tài khoản khác gửi tới.
Điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc của tôi.
Thậm chí có người còn gửi tới studio… đồ lót và tất nam đã qua sử dụng.
Tôi lập tức nhận ra mình đang bị quấy rối và đến đồn cảnh sát trình báo. Sau khi ghi lời khai xong, cảnh sát bảo tôi tạm thời về nhà chờ tin.
Rời khỏi đồn, tôi lập tức tắt tài khoản WeChat công việc, không muốn phải nhìn thấy những thứ dơ bẩn đó thêm lần nào nữa.
Trên đường đến bãi đỗ xe ngầm gần đó, có một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi đưa tôi tờ rơi, bảo đang quảng bá.
Bà ta nói mình đang cưu mang một nhóm mèo hoang, nếu hôm nay không kiếm được khách tới cửa hàng thì sẽ bị đuổi việc, mất thu nhập. Bà ta mong tôi có thể giúp.
Tôi định từ chối, nhưng nhìn khuôn mặt chất phác của bà ta thì lại không nỡ.
Tôi cũng nuôi một con mèo, cứu về từ năm ngoái. Khi đối mặt với người phụ nữ ấy, lòng trắc ẩn trong tôi bỗng trỗi dậy.
Vậy là tôi đồng ý đi cùng bà ta đến cửa hàng spa. Trên đường đi, tôi còn nói có thể giúp bà ta mua thêm cát và thức ăn cho mèo con.
Bà ta nói: “Tốt quá.”
Nhưng dường như tâm trí bà ta không đặt ở tôi, cứ như người không quen đường, liên tục ngó nghiêng bốn phía.
Tôi bắt đầu sinh nghi: “Tiệm spa nào mà lại không mở ở khu sầm uất, lại đi mở giữa mấy khu ổ chuột thế này?”

Bình Luận

0 Thảo luận