Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

ĐIỂM THI ĐẠI HỌC CỦA THIÊN KIM THẬT GIẢ

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-09-09 22:43:58
Lời tôi vừa dứt, lọt vào tai Lâm Tinh Lam khiến cô ta đỏ bừng cả mặt, mắng ngay:
“Lâm Kỷ Nam, ý cậu là gì hả?!”
“Ý trên mặt chữ.”
Tôi nhún vai: “Bình thường ngay cả bài cũng không dám chỉ người ta, giờ lại bày đặt làm cô giáo.”
Thấy Lâm Tinh Lam tức đến nghẹn lời, Trần Chấn Vũ liền vội vàng thể hiện:
“Đấy là vì Tinh Lam không muốn phí thời gian thôi.”
“Hơn nữa, cô ấy ngủ suốt ngày mà điểm số vẫn cao hơn cậu cả trăm điểm đó.”
Hắn chống tay lên bàn, cố tình kéo dài giọng đầy khiêu khích: “Đúng là đồ giả mạo so với chính chủ, khác biệt một trời một vực.”
Đúng là cái bản mặt đáng ăn đòn.
Nghĩ thế, tôi liền giật lấy sách của Lâm Tinh Lam, vung tay nện thẳng vào mặt hắn.
“Cút.”
Cận kề kỳ thi, thần kinh tôi căng như dây đàn, đến ăn cơm cũng chỉ vội vàng nuốt ổ bánh mì, đảm bảo chưa quá năm phút.
Sáng sớm luyện đề, trưa nghỉ cũng luyện đề, cuối tuần càng không rời nửa bước khỏi thầy gia sư.
Mẹ nhìn chồng đề dày đặc bên tay tôi, rồi lại nhìn Lâm Tinh Lam đang thong dong sơn móng tay, gương mặt lập tức sa sầm: “Tinh Lam, chỉ còn một tuần nữa là đến kì thi rồi, con nên sắp xếp lại thời gian đi.”
Lời nói lạnh lùng của mẹ khiến Lâm Tinh Lam run tay, sơn móng lem ra đầu ngón tay.
Thấy vậy, cô ta lập tức liếc tôi một cái, nghiến răng: “Con biết chừng mực, không giống Kỷ Nam, chỉ biết ra vẻ chăm chỉ trước mặt người khác.”
Mẹ nghe vậy thì thở dài: “Tinh Lam, mẹ sẽ không can thiệp vào tự do của con, nhưng tiền đề là con phải sẵn sàng chuẩn bị tinh thần để gánh chịu hậu quả.”
“Vâng vâng vâng.”
Lâm Tinh Lam thờ ơ ngắm nghía đầu ngón tay, hiển nhiên không hề để lời nói ấy vào lòng.
Dựa dẫm vào hệ thống trao đổi, cô ta thậm chí chẳng buồn lật sách.
Câu cửa miệng thường xuyên nhất là: “Yên tâm đi, cái cuộc thi vớ vẩn này, cho dù không học mình cũng đỗ được.”
Tôi nghe mà chỉ cúi đầu, cắn thêm một miếng bánh mì.
Suất tuyển thẳng vượt qua kỳ thi này là cơ hội duy nhất của tôi.
Tuyệt đối không thể để thất bại.
Đến ngày thi Hóa, Lâm Tinh Lam đã sớm xách túi trang điểm ra khỏi cửa.
Khi cô ta đang đứng ở hàng ghế đầu tiên của buổi hòa nhạc, gào thét tên thần tượng, đăng trạng thái khoe rằng “tuổi trẻ phải điên cuồng” thì tôi đang ngồi trong phòng thi làm bài thi Hóa học.
Camera giám sát trong nhà đã được tôi thay bằng đoạn ghi hình từ hôm trước.
Trước đó, mỗi lần ở nhà ôn tập, tôi đều khóa cửa, bật nhạc không lời, thỉnh thoảng lại lẩm bẩm vài công thức.
Sau khi lặp đi lặp lại như thế, dì Lý đã hình thành phản xạ: chỉ cần cửa phòng khóa và có nhạc vang lên, nghĩa là tôi đang học, tuyệt đối không được quấy rầy.
Thế nên tôi chỉ cần nhân lúc dì ra ngoài đi chợ, lặng lẽ rời nhà, tránh khỏi tầm mắt dì, là có thể tạo ra ảo giác rằng tôi ở nhà cả ngày chẳng hề ra khỏi cửa.
Đến khi Lâm Tinh Lam chơi bời thỏa thích trở về hỏi han, dì Lý không chút do dự mà trả lời: “Kỷ Nam suốt ngày ở nhà, chẳng đi đâu cả.”
“Tôi không giống cậu, không ôn tập cũng có thể thi điểm cao.”
Lời tâng bốc ấy khiến Lâm Tinh Lam lâng lâng, đắc ý đáp: “Tôi vốn là kiểu thiên về thi cử, đương nhiên khác với cậu rồi.”
Tôi khẽ cười lạnh.
Không có tôi, xem ai giúp cô ta dựng được cái mác thiên tài kia.
Khác với tôi phải lén lút đi thi, trước kỳ thi, Lâm Tinh Lam còn làm bộ làm tịch quay hẳn một video ngắn.
“Sắp tham gia kỳ thi rồi, các bảo bối chọn giúp mình đi, là vào Thanh Hoa hay Bắc Đại đây?”
Được cô ta đem ra lựa chọn như đồ ăn, chắc Thanh Hoa với Bắc Đại từ ngày thành lập trường đến nay chưa từng phải chịu nỗi nhục này.
“Cậu thật sự tự tin đến vậy sao?”
Ngay trước mặt những bạn cùng tham gia kỳ thi, tôi cố ý hỏi.
“Tất nhiên rồi, tôi đâu giống ai đó phải ngày đêm học nhồi nhét.”
Cô ta chỉ vào thái dương mình: “Kiến thức của tôi đã sớm khắc sâu trong đầu này rồi.”
“Thật ngưỡng mộ, Tinh Lam là người có hy vọng được tuyển thẳng nhất lớp chúng ta đó.”
“Tôi cũng muốn đi du lịch lắm, nhưng áp lực cạnh tranh lớn quá.”
Lời ngưỡng mộ, tán dương của bạn bè khiến lòng hư vinh của Lâm Tinh Lam được thỏa mãn cực độ.
Cô ta lập tức mạnh miệng: “Chờ đến ngày có điểm, tôi sẽ bao tất cả mọi người ăn một bữa thịnh soạn, để mọi người cũng được dính chút phúc khí của sinh viên Thanh Hoa, Bắc Đại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/i-m-thi-i-h-c-c-a-thi-n-kim-th-t-gi&chuong=4]

Bình Luận

0 Thảo luận