Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CON DÂU ĐANG MANG THAI ĐÒI LẬP QUY TẮC VỚI TÔI

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-09-09 23:20:55
15
Khi lướt thấy câu kia, tôi biết ngay chúng tôi đã hoàn toàn chiến thắng.
Không ngoài dự đoán, không bao lâu sau khi đăng câu nói kia, toàn bộ bài viết bị xóa sạch.
Rõ ràng là Thời Mặc bảo cô ta xóa đi.
Nhất định cặp bố con kia đã giấu giếm Tống Hân sự thật.
Vào năm thứ ba sau khi tôi kết hôn, bố mẹ ruột của tôi đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông.
Mất đi nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, Thời Vĩ Dân thường xuyên tỏ thái độ khinh thường, khó chịu với tôi.
May mà có mẹ chồng che chở, tôi mới không thấy mình quá bơ vơ.
Sau khi tôi và Thời Vĩ Dân ly hôn, mỗi khi có chuyện, bà vẫn tìm đến tôi.
Sau đó, ngôi nhà cũ của bà và bố chồng cũ vướng vào diện giải tỏa.
Thời Vĩ Dân và vợ mới bàn bạc, sau đó quyết định đưa hai ông bà khi ấy mới ngoài sáu mươi, vẫn còn khỏe mạnh và tự lo được cho bản thân vào viện dưỡng lão.
Họ cho rằng, nhà cũ đã bị dỡ bỏ, nếu lại mua nhà mới cho bố mẹ thì thật không đáng, đã vậy cả hai cũng không muốn đón bố mẹ về ở chung, bèn nghĩ ra cách này.
Viện dưỡng lão đó mỗi tháng chỉ thu 1500 đồng, còn rẻ hơn thuê nhà, đãi ngộ với người già bên trong thế nào, không cần nói cũng biết.
Cho dù vậy, bố chồng cũ bề ngoài luôn tỏ ra cứng rắn nhưng thực chất yếu mềm, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp..
Nhưng mẹ chồng không chịu, bà xách hành lý đi thẳng đến tìm tôi.
Đến giờ, tôi vẫn còn nhớ cảnh tượng ngày ấy.
Tuyết rơi trắng xóa, bà cụ lưng hơi khom, trên lưng vác một túi đồ, lẻ loi tội nghiệp đứng trước cửa nhà tôi.
Đây cũng là lần đầu tiên người phụ nữ vốn mạnh mẽ ấy lại có dáng vẻ tiều tụy yếu ớt đến vậy.
Bà đưa tôi một tấm thẻ ngân hàng, nói bên trong có một trăm nghìn, đó là số tiền bà bán xiên nướng bấy lâu nay tích cóp.
Dùng số tiền này để mua nhà mới thì chẳng đủ, thuê nhà thì nhiều người lại ngại tuổi bà đã lớn, không muốn cho bà thuê.
Bà nói tôi chứ coi đó như tiền thuê nhà, mong tôi cưu mang bà.
Tôi lườm bà một cái, bà cụ này cũng thật biết cách nắm thóp người khác.
“Thôi được rồi, con không cần tiền của mẹ, mẹ cứ yên tâm ở lại đây, không cần lo ăn uống.”
Khi dọn đồ giúp bà, tôi phát hiện trong túi bà còn có một sợi dây thừng khá to.
Tôi giật mình, lại thấy xót xa.
Nếu lúc ấy tôi mặc kệ bà, có phải bà sẽ thấy cuộc đời này chẳng còn gì lưu luyến nữa, định tìm đến cái ch.ết không?
Mãi sau này, trong một lần trò chuyện, tôi nhớ lại chuyện đó bèn buột miệng hỏi bà.
Không ngờ mẹ chồng vỗ bốp một cái vào lưng tôi: “Lưu Mỹ Lan, chúng ta đã quen biết bao năm nay rồi, trong lòng mày, tao là người hèn nhát thế à?”
“Tao biết mày nuôi một con mèo, quý nó như con cưng, lúc đó tao định nếu mày không đồng ý, tao sẽ dùng sợi dây thừng này bện cho nó một cái cột cào móng để lấy lòng mày!”
16
Thành ra, sự thật là, bởi vì Thời Vĩ Dân bất trung bất hiếu nên tôi và mẹ chồng, hai con người chẳng có máu mủ ruột rà gì lại nương tựa vào nhau mà sống.
Bọn họ ngại nói thẳng chuyện này ra với Tống Hân, bèn dựng chuyện nói rằng tôi là một người đàn bà hèn hạ, trong lòng toàn mưu mô trước mặt cô ta.
Nào ngờ, Tống Hân lại tin sái cổ, còn phơi bày hết lên mạng.
Tuy bài đăng gốc đã bị xóa nhưng có cư dân mạng tay nhanh chụp màn hình lại, đăng thành bài mới, khiến dư luận bàn tán xôn xao.
Tiểu Nhiễm khuyên chúng tôi dứt khoát mở luôn một buổi livestream, nói rõ chân tướng.
Lúc tôi đang chuẩn bị lên sóng thì cha con nhà họ Thời vốn chui rúc trong xó bao lâu nay cuối cùng cũng lộ mặt.
Ông ta vừa mở miệng đã sử dụng giọng điệu quen thuộc: “Lưu Mỹ Lan, cô ngấm ngầm phá chúng tôi không nói, còn làm ầm ĩ lên mạng, không thấy mất mặt à?”
Tên già Thời Vĩ Dân này, đã là kẻ ác mà lúc nào cũng thích tố cáo trước.
Tôi lập tức phản bác: “Chẳng phải con dâu ông mới là người đăng bài bịa đặt bôi nhọ tôi trước à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-d-u-ang-mang-thai-i-l-p-quy-t-c-v-i-t-i&chuong=8]

Bình Luận

0 Thảo luận