Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA NGỤ Ở XUÂN SƠN

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-07-29 00:32:53
10
Bà bà tin Phật, ngày đó, Lan Nương tự đi chùa Phổ Đà cầu về ba chuỗi Phật châu tránh họa, tặng cho bà bà và Chu Thụy mỗi người một chuỗi, còn mình giữ một chuỗi.
Lan Nương chân thành nói với bà bà: "Con dâu nghe nói trong thành có người đồn rằng Chu phủ có oan hồn. Con dâu đã là người nhà họ Chu, tất nhiên cùng Chu phủ chung sức vượt qua. Nên đã đến chùa Phổ Đà cầu chuỗi Phật châu về để bảo vệ cả nhà chúng ta."
"Tô thị, ngươi đã nghe được những lời đồn đó từ đâu! Ngươi không được tùy tiện ra khỏi phủ!" Bà bà chống đầu, trông có vẻ không khỏe.
"Mẫu thân, đừng nói là mẫu thân vẫn còn giận con vì ngày dâng trà con đã vụng về đấy nhé?" Lan Nương cực kỳ tủi thân: "Chuỗi Phật châu này là con từng bước quỳ lạy cầu về, người trong thành ai cũng biết, chắc chắn có thể bảo vệ mẫu thân."
"Ta không làm chuyện có lỗi với lương tâm, ta đeo chuỗi Phật châu làm gì? Ngươi về đi!"
Lan Nương chu môi, đang định đi thì giọng bà bà lại vang lên: "Thôi được, để lại chuỗi Phật châu. Nếu như ngươi có tâm như vậy, không bằng làm vui lòng phu quân nhiều hơn."
"Con dâu xin tuân theo lời dạy của mẫu thân."
Lan Nương khiêm nhường hành lễ rồi đi, bà bà không để ý, khi nàng ấy cúi đầu, trong mắt lóe lên vẻ khinh miệt.
Lan Nương vừa ra khỏi cửa, ma ma bên cạnh bà bà lập tức hỏi: "Lão phu nhân, người có định đeo chuỗi Phật châu này không?"
"Đeo đi, mấy ngày nay ta luôn cảm thấy lo lắng không rõ nguyên do."
Bà bà nói xong lập tức đeo chuỗi lên tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-ng-xu-n-s-n&chuong=9]

Bà bà vốn hiểu Phật pháp, tất nhiên bà ta biết rằng những thứ cầu từ chùa Phổ Đà đều là đồ tốt linh nghiệm.
"Xem ra tuy thiếu phu nhân này không giỏi lễ nghi, nhưng tâm lại tốt." Ma ma thấy bà bà nhận chuỗi, thuận miệng nịnh.
"Hừ, ả nữ nhân này không phải là đèn cạn dầu đâu! Nếu không phải hôm nay ta không khỏe, ta nhất định phải dạy dỗ nó một phen!"
Ma ma nghe vậy biết mình nói không đúng, vội im lặng.
Vài tháng sau, bà bà có thai, là do Bạch Cốt đại nhân làm.
Bạch Cốt đại nhân dùng phép thuật, khiến trong bụng bà bà mọc một khối huyết nhục làm nơi ta nuôi hồn gửi thể.
Lan Nương giỏi nấu nướng, ngày ngày làm đồ ăn cho bà bà, bà bà chỉ nghĩ nàng ấy hiếu thảo, không biết Lan Nương đang nuôi dưỡng ta.
Bà bà đột nhiên thấy bụng đau, vội tìm thầy thuốc đến khám.
Thầy thuốc bắt mạch đi bắt mạch lại, mới run rẩy lau mồ hôi trên trán, nói: "Lão phu nhân, bà này là... Lão bàn đẻ ngọc rồi!"
Ma ma quát: "Nói bậy! Lão gia nhà ta đã qua đời nhiều năm. Lão phu nhân ngày ngày lễ Phật và sống ẩn dật, làm sao có thể!"
Bà bà cũng gấp: "Chung đại phu, ông có chắc mình không bắt nhầm mạch không?"
"Lão phu hành y nhiều năm và ta cũng đã bắt đi bắt lại mạch của bà nhiều lần rồi, quả thật là… Thôi!"
Trong huyện này, Chung đại phu nổi tiếng là thầy thuốc giỏi, quan lại quyền quý chỉ cần có bệnh đều tìm Chung đại phu khám bệnh hỏi bệnh, nên lời ông ta nói chắc chắn không sai.
Rõ ràng bà bà cũng biết đạo lý này, đây là lần đầu tiên bà ta gặp chuyện kỳ lạ như vậy, chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Chung đại phu thấy sự bối rối của bà ta, bèn an ủi: "Lão phu nhân, hay là bà đi tìm đạo sĩ trừ tà đi. Bà cũng biết lời đồn trong thành không phải chỉ có một hai ngày là biến mất ngay mà đúng không."
"Chung đại phu, phiền ông giữ bí mật cho ta và cho ta vài thang thuốc phá thai."
"Việc này tất nhiên lão phu hiểu."
Ma ma dẫn Chung đại phu đi, lén lút đưa nhiều bạc.
Lan Nương và Chu Thụy nghe nói Bà bà bị bệnh đều đến thăm, nhưng bà ta tránh mặt, bây giờ bà ta thực sự không tiện gặp người khác.
Bà bà uống mấy ngày thuốc phá thai, nhưng thai nhi lại càng ngày càng vững, bất đắc dĩ, bà ta đã thực sự đi tìm đạo sĩ trừ tà.
Nhưng hết đợt đạo sĩ này đến đợt đạo sĩ khác, bùa vàng máu chó dùng liên tục rất nhiều lần vẫn không thấy chút hiệu quả nào.
Mỗi khi thấy những điều này, Bạch Cốt đại nhân chỉ chế nhạo: "Một đám vô dụng, chỉ giỏi lừa đảo mà thôi."
Nhưng ngày đó, bà bà đã dùng rất nhiều tiền mời đến một người tu hành có thực lực, người đó khiến Bạch Cốt đại nhân vốn tùy ý cũng phải cảnh giác.
Nhưng người đó không làm gì nhiều, chỉ nói với bà bà: "Không làm chuyện có lỗi với lương tâm, không sợ ma gõ cửa. Người tu hành không tiện can thiệp vào nhân quả của người khác."
Bà bà nghe lời này, tuyệt vọng ngã xuống đất.

Bình Luận

0 Thảo luận