Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA NGỤ Ở XUÂN SƠN

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-07-29 00:32:42
9
Ta vốn nghĩ một khi Lan Nương đã gây náo loạn cho Chu phủ lớn đến như thế, thì vào cái ngày nàng ấy về thăm nhà, chắc chắn sẽ bị người trong phủ Tô làm khó.
Nhưng không, hình như phụ thân và ca ca cùng mẫu thân ta đều rất sợ Lan Nương.
Bạch Cốt đại nhân nói với ta: "Nhà họ Tô buôn bán nhiều năm, thuế má không rõ ràng, Lan Nương đã nắm được chứng cứ về việc bọn họ trốn thuế từ lâu."
Lòng ta sóng gió kinh hoàng, không ngờ Lan Nương can đảm và mưu trí đến vậy!
"Ngươi bị nhốt trên gác mười mấy năm không thấy ánh mặt trời, còn Lan Nương phải đi trên băng mỏng ở Tô phủ suốt mười mấy năm. Những mánh khóe của Tô phủ, Lan Nương hiểu rõ hơn ngươi."
Bà bà cấu kết với Tô phủ, muốn cho Lan Nương một bài học nhưng không thành, bà ta lại dùng thủ đoạn cũ.
Thấy tuyết đầu mùa sắp rơi, bà bà lại đòi uống trà pha với nắm tuyết đầu tiên, Lan Nương dứt khoát ra sân đào một nắm tuyết mang vào.
Bà bà nói trà có mùi phân chim, Lan Nương nói có thể đúng lúc tuyết đầu mùa rơi, có con chim bay qua nên tiện thể đi vệ sinh một chút.
Bà bà lại bắt Lan Nương lên núi bắt chuột đồng vào mùa đông, Lan Nương bắt cho bà ta mấy con chuột to.
Chuyện này khiến bà bà suýt ngất, Lan Nương còn khóc lóc nói mình không biết chuột đồng là gì. Bảo bà bà hay là ăn chuột này đi, chuột này cũng nhiều thịt.
Chu Thụy muốn dạy dỗ Lan Nương, nhưng gặp cô ấy, như thư sinh gặp binh lính, thêm vào đó những chuyện không thể để lộ của hắn ta, Lan Nương đều biết rõ từng li từng tí, đành phải bỏ qua.
Những ngày sau khi cưới, Lan Nương thực sự đã vượt qua suôn sẻ giữa một loạt sóng gió, nhưng lòng ta vẫn lo lắng.
"Lan Nương đắc tội Chu phủ, lại nắm trong tay yếu điểm của Tô phủ. Chỉ sợ sẽ..."
Bạch Cốt đại nhân nhìn ra nỗi lo của ta: "Không phải vẫn còn có ngươi sao? Ngươi quên rằng ngươi đến đây để báo thù à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-ng-xu-n-s-n&chuong=8]

Nếu họ tự lo cho thân mình còn chưa xong, ai còn tâm trí mà lo cho Lan Nương?"
Bạch Cốt đại nhân nói về điều này, ta định thần hỏi: "Ta nên làm gì?"
"Ngươi mang quá nhiều oán khí nên không thể đầu thai. Muốn tiêu trừ oán khí, phải dùng dương khí bù đắp."
"Nhưng ta không biết hút dương khí của người khác."
"Cần gì ngươi phải lo. Ta đã nói rồi, ta là Bạch Cốt tinh, có thể sinh ra huyết nhục, đến lúc đó ngươi chỉ cần làm theo lời ta là được." Bạch Cốt đại nhân trả lời với giọng đầy bí ẩn.
Ta bình tĩnh lại, hỏi: "Đại nhân, vậy khi nào chúng ta hành động?"
"Không vội, trước đó, ngươi không muốn trò chuyện với Lan Nương sao?" Bạch Cốt đại nhân quay người nhìn ta, trong mắt mang vẻ dịu dàng.
Ta càng hoang mang: "Nhưng bây giờ ta là ma!"
"Sao ngươi biết nàng ấy không thấy được ngươi? Ngươi không thấy tất cả những gì Lan Nương làm bây giờ đều là để trả thù cho ngươi sao?"
Lời của Bạch Cốt đại nhân làm ta kinh ngạc một lần nữa.
Khi ta bay đến phòng Lan Nương, nàng ấy đang ngồi bên bàn, trước mặt đặt hai chén trà, rõ ràng một chén là dành cho ta.
"Tỷ tỷ! Tỷ đến rồi." Nàng ấy định tiến lên nắm tay ta nhưng không chạm được, ngược lại còn chạm xuyên qua hồn ta, khiến linh hồn ta run lên.
"Tỷ xem, trí nhớ của muội kém quá đi." Lan Nương tiếc nuối nói: "Giờ muội và tỷ tỷ đã là người âm dương cách biệt rồi."
Thấy mặt nàng ấy đầy nước mắt, ta cảm giác lòng mình xót xa: "Không sao đâu, Lan Nương."
Ta muốn xoa đầu nàng ấy, nhưng lại rút tay về: "Lan Nương, Chu phủ như hố lửa, muội không nên đến đây."
"Tỷ tỷ! Không phải Tô phủ cũng là hố lửa sao?" Giọng Lan Nương khá kích động: "Tỷ có biết đấy, năm muội mười ba tuổi đã bị đại thiếu gia..."
"Lan Nương, xin lỗi, đừng nghĩ đến chuyện đó." Ta biết Lan Nương đã gợi lại chuyện buồn, vội ngăn nàng ấy lại.
"Tỷ tỷ, ta đến Chu phủ, một là để báo thù cho tỷ. Hai là để tìm một cơ hội sống cho chính mình."
Lan Nương ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt vẫn kiên định như ngày xưa.

Bình Luận

0 Thảo luận