1
Tôi là một nữ sinh đại học, vậy mà lại xuyên thành ba của một tiểu thư thời Dân Quốc.
Người ta xuyên sách thì hoặc là thiên kim tiểu thư, hoặc là quý phi nương nương. Còn tôi? Một đứa con gái, kèm theo mười bà thiếp.
Tin tốt: Không còn phải chịu đau bụng kinh.
Tin xấu: Cảm giác mình hơi bốc mùi.
Tâm trạng vốn đã chẳng ra gì, con gái còn ngang nhiên dắt đàn ông về nhà.
Tôi đứng trên cầu thang, nhìn gương mặt bình thường đến mức chẳng thể nhớ nổi cùng dáng người gầy gò chẳng có tí hấp dẫn nào của hắn, tôi nở một nụ cười giả tạo: "Chẳng phải con bảo bạn trai mình đẹp trai lắm sao?”
Trang Nhu kinh ngạc che miệng: "Ba à, như vậy còn chưa đủ đẹp trai sao?”
Tôi day trán, cười bất lực: "Con đúng là đói đến mờ mắt rồi.”
Chàng trai kia bước lên một bước, khóe miệng nhếch lên nụ cười vừa lễ phép vừa thân thiện: "Chào ba, con là bạn trai của Tiểu Nhu, tên là Hà Cô, rất vinh hạnh được gặp ba."
Tôi giơ ngón trỏ lên: "Thứ nhất, đừng tùy tiện gọi ba, ta không có đứa con rùa rụt cổ như cậu."
Tôi giơ ngón giữa lên: "Thứ hai, gặp mặt không có nghĩa là quen biết, ra ngoài đừng tùy tiện nhận họ hàng.”
"Thứ ba—" Tôi nhìn khóe miệng đang cứng đờ của Hà Cô, thong thả thu tay lại, "Biết điều thì cút khỏi Trung Quốc."
Trang Nhu hít vào một hơi lạnh.
Vẻ mặt Hà Cô đầy vô tội, bối rối không biết phải làm sao: "Không biết con đã làm gì khiến bác không vui..."
"Chọc đến con gái ta, tức là chọc đến ta." Tôi thổi nhẹ lên chiếc đồng hồ vàng, trong mắt mang theo ba phần lạnh nhạt, ba phần chế giễu và bốn phần hờ hững. "Đụng vào ta, cậu coi như đã đá trúng tấm sắt rồi.”
Hà Cô siết chặt tay Trang Nhu, giọng đầy xúc động: "Bác à, con và Tiểu Nhu thật lòng yêu nhau! Tình cảm của chúng con trong sáng, chân thành, không gì có thể lay chuyển được!"
Trang Nhu mắt đỏ hoe, nũng nịu cầu xin: "Ba ơi, anh ấy nói thật mà."
Nếu tôi không có gian lận, có lẽ sẽ bị màn trình diễn này làm cho cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuy-n-kh-ng-l-m-ba-ng-i-ta&chuong=1]
Tiếc là tôi đã mở khóa siêu năng lực, ngay từ đầu đã có thể nghe thấy suy nghĩ trong đầu hắn.
Ví dụ như bây giờ, ngoài mặt thì si tình, nhưng thực chất lại nghĩ: [Nhẫn nhịn thêm chút nữa, xử lý xong lão già này, đợi cưới xong, cả Trang gia sẽ là của mình.]
Hay lắm, lừa gạt tình cảm con gái tôi còn muốn nuốt luôn tài sản nhà tôi?
Muốn ăn chực cả đời sao? Được thôi, tôi sẽ cho hắn ăn đến mức gói mang về cũng không đủ!
Tôi không giận mà còn cười, nụ cười hiền lành thân thiện: "Vừa rồi chỉ là thử cậu thôi. Nhóc con, cậu đã vượt qua bài kiểm tra của tôi. Đã là người một nhà, chi bằng cứ ở lại đây đi.”
Hà Cô sững người, rồi lập tức mừng rỡ, bước lên định bắt tay tôi: "Cảm ơn bác đã tin tưởng!"
Tôi không đưa tay ra, vẫn giữ nụ cười hòa nhã: "Nhà ta theo nề nếp cũ, không quen mấy kiểu lễ nghi phương Tây này."
Hà Cô nhất thời chưa kịp phản ứng.
Quản gia già của tôi hắng giọng một cái, ánh mắt lướt qua lại giữa đầu gối hắn và sàn nhà.
Hà Cô hiểu ra, nghiến răng quỳ xuống: "Con… con lạy ba ạ."
Tôi nhìn hắn vừa dập đầu vừa rủa thầm trong lòng, cảm thấy khá sảng khoái.
"Được rồi, theo quản gia đến Bắc Uyển đi."
Bắc Uyển là nơi hẻo lánh nhất trong Trang phủ, mùa đông lạnh lẽo, mùa hè nóng nực, quan trọng nhất là cách xa con gái tôi - thế mới yên tâm được.
Hà Cô rời đi, Trang Nhu bước lên kéo tay tôi, nụ cười vừa ngây thơ vừa thẹn thùng: "Ba ơi, ba thấy anh ấy có phải rất tốt không?"
Tôi xoa đầu con bé, giọng điềm tĩnh: "Ba cho cậu ta ở lại không có nghĩa là đã chấp nhận cậu ta, mà là để con quan sát kỹ hơn. Một tháng sau, nếu con vẫn yêu cậu ta, ba sẽ để hai đứa kết hôn. Nếu con không còn yêu nữa, ba sẽ giúp con xử lý cậu ta."
Trang Nhu mấp máy môi, chắc là định nói đỡ cho Hà Cô, nhưng khi chạm vào ánh mắt nghiêm túc của tôi, cuối cùng chỉ ngoan ngoãn gật đầu: "Được ạ, con nghe ba. Con tin anh ấy sẽ chứng minh được bản thân, chứng minh được tình yêu của chúng con."
Tôi chỉ cười nhạt: "Cứ chờ xem."
2
Trang Nhu là con gái duy nhất của Trang Hạc Sơn.
Mẹ con bé là vợ cả của ông ta, nhưng đã mất sớm vì bạo bệnh.
Về sau, Trang Hạc Sơn cưới thêm mười phòng thiếp, nhưng chỉ đặt ra một yêu cầu duy nhất - phải đối xử tốt với Trang Nhu.
Trang Nhu từ nhỏ đã được nuông chiều như viên minh châu trong tay mọi người, trở thành một đóa hồng phấn dịu dàng không gai, xinh đẹp, hồn nhiên, chẳng vướng bụi trần. Nhưng chính vẻ đẹp ngây thơ ấy lại dễ dàng thu hút những con rắn độc có ý đồ xấu xa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận