Hắn trở về hang động với thân thể đầy thương tích, không nói một lời nào chỉ cùng ta tu luyện.
Dĩ nhiên ta không thể làm như không biết.
"Những vết thương trên người là sao?" Ta hỏi.
Chúc Cửu Công tránh ánh mắt của ta.
"... Ta chỉ là không cẩn thận ngã một cái thôi." Hắn lẩm bẩm nói.
Ta không hỏi thêm gì nữa.
Chỉ là ngày hôm sau, ta đã xách cổ tên đã đánh nhau với hắn đến tận cửa.
Người đó là một tán tu, ỷ vào mình có tu vi không tồi mà đi gây sự khắp nơi.
Nhưng loại người này lại là loại mềm nắn rắn buông.
Ta đánh hắn ta gãy hai chiếc răng, hắn ta lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ.
"Chúc tiểu huynh đệ, ta chỉ là lắm lời, ngài hãy rộng lượng tha cho ta lần này."
Hắn ta quỳ trên mặt đất, mặt mũi bầm dập, liên tục cầu xin Chúc Cửu Công, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc qua ta.
Ta liếc hắn ta một cái, hắn ta run rẩy, lời xin lỗi chân thành hơn mấy phần.
"Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi!"
"Ta chính là cô nhi có mẹ sinh không có mẹ dạy! Ta miệng chó không thể mọc ngà voi!"
Hắn ta vừa xin lỗi vừa liên tục tát vào mặt mình, cả mặt đầy máu.
Chúc Cửu Công lộ vẻ không đành lòng.
Nhưng ta nhìn rõ, động tác của hắn ta tuy có vẻ mạnh mẽ nhưng lại không hề làm bản thân bị thương.
Ta vẫy tay bảo hắn ta đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=3]
Người vừa mới đi, Chúc Cửu Công đã lao vào lòng ta.
Một nam nhân chưa trưởng thành còn chưa cao tới eo ta.
"Sư phụ," Hắn không cam lòng nói: "Con thật sự rất yếu sao?"
Ta xoa đầu hắn.
"Thật sự rất yếu."
"Cho nên con hãy mau chóng trở nên mạnh mẽ đi, nhóc con."
5
Chúc Cửu Công có tư chất tu luyện cực tốt, bẩm sinh đã là một mầm non tu luyện.
Hắn lại chăm chỉ khổ luyện, vì thế tiến bộ rất nhanh.
Mùa xuân qua đi, mùa thu đến, mùa đông qua đi, mùa hè lại đến.
Cậu bé ngày nào giờ đã trở thành một thiếu niên anh tuấn.
Biết rằng hắn luôn muốn điều tra sự thật về việc Chúc gia bị diệt môn, ta đã cho phép hắn xuống núi rèn luyện.
Chỉ có một điều kiện: không được lơ là việc tu luyện.
Nhưng rõ ràng Chúc Cửu Công đã không để lời nhắc nhở của ta vào tai.
Từ sau khi hắn xuống núi, đủ loại nữ tử đến tận cửa tìm hắn.
Có người yêu Chúc Cửu Công từ cái nhìn đầu tiên, có người vì một màn anh hùng cứu mỹ nhân của hắn mà muốn báo ân, thậm chí còn có người vừa đến đã gọi ta là “Sư phụ”, muốn thay Chúc Cửu Công hiếu kính với ta.
Ta lạnh lùng đuổi hết bọn họ đi, từ đó đóng cửa không tiếp khách.
Chưa được mấy ngày, Chúc Cửu Công trở về.
“Sư phụ có phải là giận rồi không?”
Hắn cười hì hì, ngồi xổm xuống bên cạnh ta, từ trong lòng lấy ra một chiếc trâm ngọc.
Hắn cẩn thận cài chiếc trâm lên tóc ta.
Ta không thể nổi giận, chỉ có thể thở dài.
“Có phải sư phụ không thích chiếc trâm này không?” Chúc Cửu Công cười hỏi: “Hay là sư phụ nói với ta người muốn gì, đồ nhi nhất định sẽ tìm cho người.”
Ta nhìn vào mắt hắn.
“Ta muốn thành tiên.”
Nói chính xác hơn là ta muốn ngươi thành tiên.
Ngươi thành tiên càng sớm, ta cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút, trở về thiên giới tiếp tục làm thượng tiên.
Chúc Cửu Công nhìn ta thật lâu, rồi cười thoải mái.
“Được.” Hắn nói.
“Sư phụ muốn thành tiên, vậy ta sẽ cùng sư phụ thành tiên.”
Từ đó về sau Chúc Cửu Công càng chăm chỉ tu luyện hơn.
Hắn hầu như dành toàn bộ thời gian cho việc tu luyện, chỉ thỉnh thoảng xuống núi điều tra sự thật về việc Chúc gia năm đó bị diệt môn.
Cho đến một ngày, Chúc Cửu Công trở về với vẻ mặt tiều tụy.
Trong tay hắn cầm Vãng Sinh Kính.
Vãng Sinh Kính đó có thể ghi lại hình ảnh là bảo vật quý giá của Chúc gia.
Sau khi Chúc gia bị diệt môn, Vãng Sinh Kính bị một người hầu trung thành giấu đi, gần đây mới được Chúc Cửu Công tìm thấy.
Trong Vãng Sinh Kính, ghi lại toàn bộ quá trình một nữ tử tàn sát toàn bộ người của Chúc gia.
Chúc phụ sử dụng công pháp để phản kháng nhưng bị nàng ta dùng vô số thanh kiếm chém thành thịt vụn.
Còn Chúc mẫu quỳ trên mặt đất kêu gào thảm thiết thì bị nàng ta chém đứt cổ.
Trên mặt đất là một biển máu và xác chết còn nàng ta thì vẫn giữ vẻ ung dung, y phục không hề dính một hạt bụi.
Chúc gia có tất cả bốn mươi chín người, đều bị nàng ta tàn sát sạch sẽ.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận