Ta nắm lấy đuôi của hắc long, dùng sức vung lên.
"Gào——"
Hắc long giật mình tỉnh giấc, kinh hoàng kêu lên.
Trong tay ta, nó giống như bị vung bột mì bay lên không trung, rồi lại bị ném mạnh xuống đất.
Đợi đến khi cả cơ thể hắc long đều choáng váng, ta mới buông tay, một chân đạp lên cặp sừng mà nó tự hào nhất.
"Ngươi phục không?"
Con hắc long kia ngơ ngác.
Thấy nó không nói gì, ta làm bộ muốn tiếp tục vung.
"Phục phục phục! Tỷ tỷ, ta phục!"
Hắc long vội vàng cầu xin tha thứ. Nó hiện thành hình người, biến thành một thanh niên mày kiếm mắt sáng.
Hắn ta mặc một thân cẩm bào màu mực, đỉnh đầu sừng rồng lấp lánh ánh sáng, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ dưới hàng lông mày dài.
Nhưng khi nhìn ta, trong đôi mắt hoa đào kia tràn đầy kinh hãi.
"Tại hạ Long Uyên, không biết ngài là vị thượng tiên nào hạ phàm lịch kiếp?" Hắn ta lấy lòng cười với ta.
Ta hờ hững liếc nhìn hắn ta một cái.
"Ngươi cũng lanh lợi đấy, có thể nhìn ra ta không phải tu chân giả bình thường."
"Đó là đương nhiên," Long Uyên gãi gãi đầu, giọng điệu còn có chút đắc ý: "Loài người làm sao có thể đánh bại ta?!"
"Đã như vậy, vậy tại sao ngươi không phi thăng?" Ta hỏi.
Long Uyên im lặng.
"Long tộc hiện tại không có người đứng đầu," Ta tiếp tục nói: "Tiên ma đại chiến sắp đến, long tộc lại nội loạn. Nếu ngươi muốn báo thù cho phụ mẫu, bây giờ chính là cơ hội tốt nhất."
Đáy mắt Long Uyên dao động, giọng điệu giằng xé.
"Ta không được…"
"Ngươi có thể."
Ta nắm lấy cằm hắn ta, bắt hắn ta nhìn thẳng vào mắt ta.
"Ta giúp ngươi, ngươi có thể làm được."
13
Ta cưỡi Long Uyên trở về tông môn, vừa kịp lúc Doãn Tinh Trầm độ kiếp thành công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=11]
Dưới áp lực ta mang đến cho hắn ta, tu vi trì trệ nhiều năm của hắn ta lại một lần nữa có đột phá, tiến vào Đại Thừa trung kỳ.
Khi mọi người chúc mừng hắn ta, ta cưỡi hắc long xuất hiện trên không trung tông môn.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này.
Trong mắt tu tiên giả, rồng luôn là sinh vật mạnh nhất trên thế giới này.
Trong ghi chép lịch sử, còn chưa từng có tiền lệ nào về việc con người thuần phục được rồng.
Ta trên lưng Long Uyên, có thể nhìn rõ nụ cười của Doãn Tinh Trầm cứng đờ trên mặt.
Sự tự tin mà hắn ta vừa mới gây dựng lại một lần nữa bị ta phá hủy.
Bên cạnh hắn ta là một nữ nhân nhỏ nhắn, xinh đẹp. Phẩm cấp của nàng không cao, còn chưa kết đan, đứng giữa một đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở lên có vẻ lạc lõng.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của ta, nàng rụt rè rụt vai lại.
Đây có lẽ chính là bạch nguyệt quang của Doãn Tinh Trầm.
Ngoài dự liệu của ta, ngày hôm sau khi ta trở về tông môn, bạch nguyệt quang đã đến bái kiến ta.
Bạch nguyệt quang người như tên, tên thật là "Bạch Nguyệt".
"Thư trưởng lão..." Bạch Nguyệt câu nệ chắp tay xin lỗi ta: "Bạch Nguyệt mới đến, có chỗ nào không phải xin ngài bỏ qua cho..."
Người theo đuổi Doãn Tinh Trầm rất nhiều. Nhưng có hắn ta che chở, Bạch Nguyệt mới có thể ở lại tông môn.
Nàng cũng vì vậy mà làm một số hành động tuyên bố chủ quyền.
Bạch Nguyệt dung mạo xinh đẹp nhưng tu vi lại không cao. Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, xinh đẹp yếu đuối chính là tội lỗi.
Nàng như tơ hồng nương tựa vào Doãn Tinh Trầm, bởi vì nếu cây đại thụ này đột nhiên sụp đổ, nàng sẽ không có chỗ nào để đi.
Ta nhìn nàng, đột nhiên nhớ tới Diệp Khê Châu.
Năm đó Diệp Khê Châu nhìn ta, đoán chừng cũng giống như Doãn Tinh Trầm nhìn Bạch Nguyệt.
Trong cái gọi là tình yêu đó, luôn mang theo dáng vẻ cao cao tại thượng và thương hại.
Nữ tử xinh đẹp có thể là hoa hồng, bạch nguyệt quang của họ nhưng tuyệt đối không phải là người bình đẳng với họ.
Ta chán ghét sự bất bình đẳng này, vì vậy trong những nhiệm vụ sau này, ta từ bỏ vẻ ngoài xinh đẹp, thay vào đó là tấn công vào tâm lý.
Ta nhìn Bạch Nguyệt rất lâu, lâu đến mức nàng có chút sợ hãi cúi đầu xuống.
"Bạch Nguyệt," Ta nhẹ nhàng hỏi nàng: "Ngươi muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?"
Bạch Nguyệt nhìn ta, chớp mắt, hốc mắt đột nhiên đỏ lên.
"Ta muốn trở nên mạnh mẽ hơn." Nàng nói với giọng nghẹn ngào: "Ta nằm mơ cũng muốn."
Ta đưa cho Bạch Nguyệt một quyển công pháp, nhận nàng làm đồ đệ, để nàng trở về tự mình tu luyện.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận