3
Kế hoạch của ta rất thành công.
Ngày qua ngày, Diệp Khê Châu đối với ta vừa như thầy vừa như phụ thân, tính chiếm hữu rất mạnh.
Hắn ta đặt tên cho ta là “Diệp Từ”, theo họ của hắn ta, để ta hóa thành hình dạng thỏ làm bạn với hắn ta.
— Tất nhiên, thỉnh thoảng không cẩn thận lộ ra hình dạng người cũng là chuyện thường tình.
Thường thì, Diệp Khê Châu sẽ lập tức nhắm mắt lại, nhẹ nhàng bảo ta thay y phục vào.
Nhưng người ta vẫn hay thường nói đi dọc bờ sông, làm sao có thể không ướt giày?
Cuối cùng cũng có lúc hắn ta không kiềm chế được, ấn ta xuống giường, môi lưỡi quấn quýt.
Ta giả vờ ngây thơ, để mặc hắn ta muốn làm gì thì làm.
Có lẽ phản ứng của ta đã khơi dậy cảm giác tội lỗi trong lòng hắn ta, cuối cùng Diệp Khê Châu chỉ ôm ta vào lòng.
“Diệp Từ, Diệp Từ…”
Hắn ta lặp đi lặp lại tên ta, giống như muốn đem ta hòa tan vào với xương tủy của hắn ta.
Tin đồn đại sư huynh Diệp Khê Châu của Vọng Thiên Tông yêu một yêu nữ cuối cùng cũng lan rộng.
Những năm gần đây, chuyện yêu đương giữa người và yêu không phải là hiếm, trong giới tu tiên đang tràn lan tư tưởng yêu đương mù quáng thì chuyện này cũng không có gì là to tát.
Nhưng nếu yêu nữ đó là một nữ ma đầu hút tinh khí của đàn ông để sống thì sao?
Nếu như chưa đủ thì yêu nữ đó đã lấy mạng vô số đàn ông thì sao?
Ta đã làm giả bằng chứng và đưa đến tay trưởng lão của Vọng Thiên Tông.
Ta bị đệ tử của Vọng Thiên Tông bắt giữ, còn Diệp Khê Châu thì đứng trước điện.
Bóng lưng của hắn ta cô đơn và lạnh lẽo.
Đối mặt với sự chất vấn của trưởng lão, ta thừa nhận tất cả mọi thứ.
Đương nhiên đó chỉ là giả, sự yếu đuối cũng là giả.
Tiếp cận Diệp Khê Châu là để hại hắn ta, hút được tinh khí của hắn ta sẽ bằng một trăm người thường.
Sự thật bày ra trước mắt, Diệp Khê Châu không thể không tin.
Ta thấy thân hình hắn ta lảo đảo, trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng quỳ một gối xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tra-nu-thuong-tien&chuong=2]
“Đệ tử Diệp Khê Châu, không phân biệt được người tốt kẻ xấu, suýt chút nữa gây ra sai lầm lớn.”
“Hôm nay trước mặt các vị sư trưởng và đồng môn, ta sẽ giết kẻ yêu ma này để chứng minh đạo tâm. Mỗi vị có mặt ở đây đều có thể làm chứng: Từ nay về sau, ta nhất định sẽ chuyên tâm tu luyện, sẽ không bao giờ bị sắc đẹp mê hoặc nữa!”
Hắn ta nhìn ta, đôi mắt đỏ ngầu và trống rỗng.
“Yêu nữ.”
Ta nghe thấy hắn ta nhỏ giọng nói.
Khi thanh kiếm của Diệp Khê Châu đâm tới, ta đã cười.
Có thể không cười sao?
Điều này còn hiệu quả hơn cắt đứt tình căn gấp mười lần, không gì có thể ngăn cản hắn ta phi thăng nữa!
Lần mở mắt tiếp theo, ta đang bế một bé trai.
Gia tộc của đứa bé vừa bị diệt, còn ta là một tu chân giả đi ngang qua.
Đứa bé thất thần ngồi trước cổng, ta thì từ trên trời bay đến.
Ta mang hắn về hang động, tận tình dạy dỗ, truyền cho hắn công pháp, giúp hắn báo thù.
Lần này ta tên là Thư Từ, đứa bé tên là Chúc Cửu Công.
Đứa bé có tư chất tu luyện phi thường, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn sẽ phi thăng thành tiên.
Nhưng ta thấy tình căn của hắn đang phát triển rất mạnh, có lẽ cũng sẽ trở thành một tên có não yêu đương!
Vậy thì không còn cách nào khác.
Chúc Cửu Công gọi ta là sư phụ, rất kính trọng và dựa dẫm vào ta.
Mà kiểu kính trọng và dựa dẫm tuyệt đối này mới dễ dàng khiến người ta nảy sinh tình cảm khác.
Ta giả vờ là một tu chân giả điềm tĩnh, nhân hậu, bao dung cả thế giới nhưng thực tế sau lưng đã sắp xếp xong kịch bản.
4
Khi còn nhỏ đã gặp kiếp nạn diệt môn khiến tính cách của Chúc Cửu Công trở nên kỳ quái, hay gây gổ với người khác.
Người khác mắng hắn là cô nhi có mẹ sinh nhưng không có mẹ dạy, hắn liền mắng lại đối phương là miệng chó không thể mọc ngà voi.
Người khác không cãi lại được hắn, thẹn quá hóa giận giây tiếp theo liền đấm vào mặt hắn.
Dù có tài năng thiên bẩm đến đâu, Chúc Cửu Công vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận