Vừa dứt lời, tôi lập tức nhận được một cái gõ nhẹ vào đầu.
“Ngốc ạ, nếu người khác thấy em mất mặt, thì là do mắt họ có vấn đề, nhân phẩm thấp kém.”
Anh ấy xoa nhẹ đầu tôi, dịu dàng nói tiếp:
“Với lại, vợ của anh thì có gì mà mất mặt?
“Người chê vợ mình mất mặt mới là kẻ thật sự kém cỏi!”
22
Gió đêm khẽ lướt qua mặt hồ, gợn sóng lăn tăn rồi lại được màn đêm xoa dịu.
Giống hệt như lòng tôi lúc này, được Trương Ngộ Bạch nhẹ nhàng vỗ về.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, mạng xã hội bỗng nhiên sập.
Hộp tin nhắn tràn ngập những lời sỉ nhục cay nghiệt.
Xem lại bài đăng mới nhất mới biết là do Cố Ngữ Mộng giở trò.
Sau khi bị vạch mặt hôm qua, cô ta liền về đăng một bài trên Weibo:
【Chỉ cần em gái thích, chị cái gì cũng sẵn lòng nhường.】
Kèm một tấm ảnh giả vờ chăm chỉ học hành, biểu cảm uất ức đáng thương.
Bộ lọc làm đẹp bật max, tóc hơi ướt, tạo cảm giác “mơ màng”, khoe ngực lấp ló, chân dài lấp lửng.
Lời lẽ mập mờ như vậy càng dễ khiến người ta hiểu sai và bàn tán.
Không ít cư dân mạng không cần suy nghĩ đã hùa theo, nói người giải được bài toán khó của Viện sĩ Vương là cô ta.
Chỉ là bị tôi “cướp công”.
Lúc này, Trương Ngộ Bạch nhẹ nhàng bóc một múi cam đưa tôi:
“Em ổn chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tr-o-i-th-khoa&chuong=13]
Có cần anh lên tiếng làm rõ giúp em không?”
Tôi nghiêng đầu, miệng đón lấy múi cam từ tay anh ấy.
“Cảm ơn, chưa cần đâu.”
‘Muốn diệt ai, cứ để họ kiêu ngạo trước đã.’
“Càng ồn ào bây giờ, lát nữa cô ta càng ngã đau.”
Không thấy anh ấy trả lời, tôi ngẩng đầu nhìn.
Chạm ngay vào ánh mắt sâu thẳm đầy ẩn ý của Trương Ngộ Bạch.
“Ngon không?”
Tôi gật đầu, đáp lí nhí: “Ngọt.”
“Anh cũng muốn nếm thử xem…”
Anh ấy ghé sát, nhẹ nhàng hôn tôi.
Một lúc lâu sau.
Anh ấy cười thỏa mãn như một con cáo vừa trộm được đồ ngon: “Đúng là… ngọt thật.”
Lần tiếp theo tôi gặp Trần Kỵ Viễn là tại bàn ăn ở nhà tôi.
Kỳ nghỉ lễ ngắn ngày, tôi và Cố Ngữ Mộng cùng về nhà.
“Bố mẹ ơi, con giới thiệu với bố mẹ bạn trai con – Trần Kỵ Viễn.”
Trần Kỵ Viễn cao ráo, sáng sủa, lễ phép chào hỏi:
“Cháu chào hai bác ạ!”
Bố mẹ tôi vừa nhìn thấy cậu ta đã cười tít mắt, lập tức kéo nhau vào bếp chuẩn bị món ngon tiếp đãi.
Trước khi đi còn không quên đập mạnh vào lưng tôi:
“Liệu mà tiếp khách cho tử tế vào đấy!”
Thật ra tôi vốn chẳng muốn xen vào việc riêng của người khác.
Nhưng Trần Kỵ Viễn dù sao cũng là bạn thân của Trương Ngộ Bạch.
Thế là, tôi cố ý chuẩn bị cho cậu ta đũa và đĩa màu xanh lá.
Tiếc là cậu ta chẳng hiểu ẩn ý, còn ngốc nghếch cảm ơn:
“Cảm ơn cậu nhé, không ngờ cậu lại là em gái của Chiêu Chiêu, chúng ta đúng là có duyên thật đấy.”
Tôi cầm chùm nho xanh lên, chậm rãi nói:
“Cậu nhìn xem, nho xanh này có màu gì?”
23
Trần Kỵ Viễn vốn là người tinh ý, cuối cùng dưới sự “nỗ lực không ngừng” của tôi cũng dần nhận ra cái sừng vô hình trên đầu mình.
Cậu ta kéo tôi ra ngoài, giọng điệu nặng nề:
“Cậu có ý gì đây?”
Tôi chẳng muốn vòng vo, thẳng thừng đưa cho cậu ta xem ảnh Cố Ngữ Mộng và Thẩm Từ An ở khách sạn.
Trần Kỵ Viễn im lặng rút liền hai điếu thuốc.
“Còn không?”
“Hả?”
“Ảnh đó, đưa hết cho tôi được không?”
Không ngờ cậu ta sau khi chuyển hết ảnh sang máy mình, còn tiện tay xóa sạch trong điện thoại tôi.
Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt phức tạp:
“Tôi biết cậu ghen tị với chị cậu.”
“Lần trước chị ấy còn nhường cơ hội tham dự diễn đàn cho cậu, thế mà cậu lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để hại chị mình sao?”
Tôi: “???”
Ơ kìa?
Thôi được rồi, lòng tốt lại bị coi là dở hơi.
Muốn bị cắm sừng thì cứ việc, tôi cũng không rảnh nữa.
Lúc Trần Kỵ Viễn kéo tôi ra ngoài, tôi tình cờ thấy bóng dáng Hàn Tư Dã.
Trên con đường nhỏ tối om phía sau.
Hàn Tư Dã nắm lấy cổ áo Cố Ngữ Mộng, gằn từng chữ:
“Tiền đâu?”
“Chẳng phải đã nói mỗi tháng chuyển cho tôi 5.000 tệ sao?”
“Cô tưởng lên đại học là có thể chạy thoát chắc?”
Tiền của Cố Ngữ Mộng đã bị cô ta tiêu sạch từ lâu – toàn đổ vào đồ hiệu, hàng xa xỉ.
Hơn nữa, cô ta đâu biết thỏa thuận giữa tôi và Hàn Tư Dã.
Xưa nay quen thói hung hăng, giờ lại không biết lượng sức, cô ta lao vào giằng co với Hàn Tư Dã:
“Anh làm chuyện phạm pháp còn dám đòi tiền tôi sao!”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận