Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THẨM YẾN X ÔN ĐƯỜNG

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-09-08 09:23:06
Mẹ Triệu sợ hãi nuốt nước miếng, bà ta chỉ giỏi cái miệng, lúc này rút lui nhanh hơn bất kỳ ai khác.
Thẩm Yến không dám tin mà giật lấy báo cáo: “Đường Đường, cậu.. tại sao lại…”.
Tôi trào phúng mà nở nụ cười: “Năm đó cậu làm đến tuyệt tình, sau khi từ hôn còn gửi tin nhắn cho bạn cùng lớp hủy hoại thanh danh của tôi, cậu có hiểu cảm giác bị người người cười chê, cậu có hiểu cảm giác chuyện riêng tư bị người ta đào bới, bởi vì cậu mà tôi thành bộ dáng này, cậu thật cho rằng tôi ra nước ngoài du học sao, tôi đi ra nước ngoài để chữa bệnh.”
Thẩm Yến vô cùng sốc.
“Xin lỗi đường Đường, tôi thật sự không biết…”
“Sau này tôi sẽ chăm sóc cậu, bù đắp thật tốt.”
“Chờ khi chúng ta kết hôn cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt, công ty cứ để tôi xử lý!”
(chời ơi nghĩ sao phun ra được câu này)
“Về phần Triệu Vãn Vãn, đã trở thành người thực vật, tôi biết cậu là người tốt bụng, tôi sẽ thuê y tá chăm sóc cô ấy được không?”
“Cậu thật biết tính toán, nhìn ra hình như cậu sợ nghèo.”
Thẩm Yến cố gắng giải thích: “Đường Đường, tôi làm vậy là để yên tâm dưỡng bệnh!”
Tôi vạch trần bộ mặt dối trá của cậu ta: “Cậu biết là tôi bị bệnh tâm thần, ngay sau khi kết hôn, liền tìm mọi cách chiếm đoạt công ty, ngày đó ở bữa tiệc thật sự là vô tình gặp mặt sao? Lớp trưởng đã kể cho tôi nghe sự thật, cậu ấy đã sớm nói với cậu là tôi sẽ đến tham gia họp lớp, cậu cố tình đến đó để gặp tôi, kể cả ở công ty Game ngay từ đầu cậu đã biết đó là của tôi phải không? Mấy năm không gặp, cậu thật sự thông minh lên rồi, còn biết sắp xếp trước kế hoạch.”
Thẩm Yến chuẩn bị giải thích, tôi liền đưa tin nhắn của Lớp trưởng ra.
Lần này cậu ta không giả vờ nữa.
“Đúng là tôi tính toán, cũng bởi vì tôi yêu cậu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-m-y-n-x-n-ng&chuong=9]

Sau khi cưới Triệu Vãn Vãn tôi mới hiểu không môn đăng hộ đối khó mà hạnh phúc, nếu tôi và cậu kết hôn tôi đảm bảo từ đây về sao sẽ chăm sóc cậu thật tốt, còn cùng nhau thiết kế ra Game hay nhất.”
Ta khoe ra chiếc vòng cổ và nhẫn kim cương: “Tôi đã kết hôn, cậu cất mấy cái suy nghĩ chó chết đó trong bụng đi!”
“Đã kết hôn! Cậu nói dối tôi! Rõ ràng là cậu bảo tôi ly hôn với Vãn Vãn!”
“Là cậu nói muốn cùng cô ta ly hôn, tôi trước giờ chưa từng đề cập tới chuyện đó, cũng chưa từng hứa hẹn gì với cậu, tất cả là do tự cậu suy diễn.”
“Không phải, hiện tại tôi đã ly hôn, chúng ta lập tức có thể đi đăng ký liền!”
Tống Cảnh Hành ôm eo tôi: “Nãy giờ không thấy em đâu! Xử lý chuyện ở đây xong chưa?”
Tôi gật đầu.
Thẩm Yến nhìn thấy cánh tay đặt lên eo tôi, tức giận lao tới, bị Cảnh Hành đá một cái.
“Xin lỗi, quên giới thiệu với cậu đây là chồng tôi, người thừa kế của Tống gia và là đương kim vô địch võ thuật cả nước.”
Mẹ Thẩm vội vàng đi tới, tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi: “Dì biết ngay là lần này trở về con không có ý gì tốt, cũng may là dì không đồng ý bán nhà, nếu không bây giờ chẳng phải mất cả người lẫn của hay sao.”
“Dì con không biết con trai dì vì muốn gom đủ 300 vạn đã đi vay nặng lãi, cái này so với bán nhà còn nghiêm trọng hơn nhiều.”
Tôi rất là vui vẻ mà nói ra câu này.
Mẹ Thẩm há hốc mồm: “Cái, cái gì?”
“Cả vốn lẫn lãi tổng cộng 480 vạn, căn nhà kia của dì không đáng giá vậy đâu a.”
Bà ta hỏi Thẩm Yến đây có phải là sự thật.
“Đúng vậy.”
13.
Mấy ngày sau, Thẩm Yến tìm gặp tôi.
Nói rất nhiều.
“Tôi biết cậu đang trả trù tôi về việc năm đó, tôi đáng bị như vậy, cậu muốn trả thù tôi như thế nào cũng được nhưng cậu có thể cho tôi vay 200 vạn được không? Chỉ 200 vạn thôi!”
Cậu bị bệnh à? Tại sao tôi phải cho cậu mượn tiền?”
Cách đó không xa vài người đi tới, Thẩm Yến muốn chạy, bị bọn họ ngăn lại.
“Người anh em, hôm qua đã tới hạn trả nợ, nhưng không thấy cậu tới gặp bọn tôi, chắc là cậu quên phải không nên hôm nay chúng tôi cố ý tới tìm cậu.”
Thẩm Yến biết bọn họ đều không phải hạng tốt lành gì, liền chỉ vào tôi: “Cô ấy có tiền, mấy người đòi cổ đi.”
Tên đòi nợ cười: “Anh Tống, cô Ôn, hai người cũng ở đây, quen cậu ta à?”
Ta quay đầu nhìn lại, Tống cảnh hành không biết từ khi nào đã đứng ở cửa.
“Tôi không quen, các người tiếp tục làm việc của mình đi, đừng nghe cậu ta nói bậy.”
Những người đòi nợ đều là những người thông minh, chỉ cần nói vài lời là có thể hiểu được tình hình ở đây.
“Lúc trước chính mày vay tiền, tại sao tụi tao phải đòi người khác, mau đem tiền ra đây!”
Thẩm Yến muốn chó cùng cắn bậy nhưng sau khi bị bọn người này dạy dỗ một lúc liền ngoan ngoãn.

Bình Luận

0 Thảo luận