Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THẨM YẾN X ÔN ĐƯỜNG

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-09-08 09:21:47
Trên bàn tiệc, bộ quần áo shiper màu vàng của Thẩm Yến hơi chói mắt.
Trước kia thiên chi kiêu tử, hiện giờ lại không dám ngẩng đầu ở trước mặt các bạn học.
"Thẩm Yến, cậu thật là xấu xa. Sau khi tốt nghiệp, cậu rời tất cả các nhóm chat, không ai có thể tìm được cậu. Một lát nữa nhớ cho tôi xin cách liên lạc nha.”
“Được.” Thẩm Yến nhấc điện thoại lên, vừa mở trang WeChat.
Một bạn nam tiến về phía tôi.
“Ôn Đường tôi kính cậu một ly, hiện tại cậu là người thành công nhất trong số chúng ta, kể từ khi tiếp quản vị trí Ôn tổng đã mở rộng kinh doanh của Ôn thị sang tận Châu Âu, sau này còn nhờ Ôn tổng đây chiếu cố các bạn học cũ này nhiều hơn!”
Tôi liếc nhìn khuôn mặt xấu hổ của Thẩm Yến.
Nâng ly lên và cạn với mọi người.
Họp lớp kết thúc.
Thẩm Yến không chút do dự đi tới trước mặt ta nói: “Đường Đường, tôi khi còn trẻ háo thắng, đã làm rất nhiều chuyện khiến cậu xấu hổ. Nếu năm đó ta không phải lựa chọn sai lầm, kết quả bây giờ có phải là… "
Chưa kịp nói xong đã bị một giọng nói từ ngoài cửa cắt ngang:
"Thẩm Yến, không phải anh nói anh đi giao đồ ăn sao? Tại sao anh lại nói dối em?"
Mọi người đều nhìn về phía phát ra âm thanh.
Đó là Triệu Vãn Vãn.
5.
Mấy năm không gặp, cô ta thay đổi rất nhiều.
Làn da thô vàng như nến, so bạn cùng lứa tuổi thoạt nhìn hơi già một chút.
Nó hoàn toàn khác với vẻ dịu dàng ôn nhu ngày ấy khi tôi tạm nghỉ học, cô ta khoác tay Thẩm Yến chúc tôi mau tìm được người mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-m-y-n-x-n-ng&chuong=3]

Trên người bây giờ đang khoác chiếc áo khoác lông cừu mà Thẩm Yến mua cho cô ta mấy năm trước.
“Đây là… Triệu Vãn Vãn?” Không biết ai trong đám bạn học cũ lên tiếng.
Thẩm Yến nắm lấy cổ tay của cô ta, sắc mặt khó coi: “Có cái gì về nhà nói.”
Triệu Vãn Vãn rút tay ra, bước đến trước mặt tôi “thịch” một tiếng quỳ xuống.
Tôi mỉm cười, hơi cụp mắt xuống nhìn người dưới chân mình, trong mắt đầy xa lạ, lặng lẽ chờ đợi lời nói tiếp theo của cô ta.
“Ôn tiểu thư, cậu hiện tại cái gì cũng đều có, tôi chỉ có Thẩm Yến, tôi biết nếu cậu vẫn muốn kéo anh ấy về bên mình, tôi giành không lại, tôi cầu xin cậu đừng đến tìm hắn nữa.”
Khi Triệu Vãn Vãn nói đến câu kia: “Tôi cậu vẫn muốn kéo anh ấy về bên mình”, ánh mắt Thẩm Yến cố ý hay vô tình dừng ở trên người tôi.
Các bạn học cũng có chút xấu hổ, lớp trưởng lại đây đỡ cô ta, hoà giải:
"Vãn Vãn, cậu hiểu lầm rồi. Hôm nay là buổi họp lớp, tôi gặp Thẩm Yến ngoài cửa nên mời cậu ấy vào. Mau đứng dậy đi, có nhiều người ở đây như vậy."
Càng ngày càng có nhiều người xung quanh tò mò theo dõi sự náo nhiệt, trong đó có rất nhiều đối tác kinh doanh của tôi.
Triệu Vãn Vãn đột nhiên có được dũng khí.
“Chân ái vô giá, hai người các ngươi là liên hôn gia tộc, bản thân không có cảm, cho nên tôi không phải là người thứ ba, chỉ có thể nói là đúng người đúng thời điểm.”
“Nói xong chưa?”
Tôi lấy hộp thuốc lá trong túi ra, ngón tay mảnh mai kẹp lấy điếu thuốc, bật lửa kêu một tiếng, ngọn lửa bùng lên.
Triệu Vãn Vãn sửng sốt, tựa hồ không ngờ rằng cô ta đã nói nhiều như vậy, nhưng tôi chỉ nhẹ nhàng hỏi xem cô ta đã nói xong chưa.
"Cậu nghĩ hiện tại tôi thích điều gì ở Thẩm Yến?"
“Người tôi thích là Thẩm Yến trước kia, cái người đã hứa với tôi sẽ thiết kế ra trò chơi hay nhất thế giới, chứ không phải Thẩm Yến hiện tại khom lưng uốn gối giao đồ ăn.”
“Cho nên cậu cũng không cần lo bây giờ tôi sẽ cùng cậu tranh giành một người, cậu hiện tại tốt xấu gì cũng là Thẩm phu nhân, đừng hở tí là quỳ!”
Thẩm Yến sửng sốt nhìn hành động hút thuốc thuần thục của tôi.
Tôi vừa dứt lời, cậu ta lập tức kéo Triệu Vãn Vãn dậy, mặt lộ vẻ hổ thẹn, sải bước mà rời đi.
“Vừa rồi là tiểu công tử của tập đoàn Thẩm thị, lâu rồi không thấy, giờ nhìn như một người khác.”
“Chuyện từ hôn mấy năm trước rất ồn ào, cậu ta bây giờ lại không biết xấu hổ xuất hiện trước mặt Ôn tổng, chẳng lẽ vì phá sản mà muốn nối lại tình xưa.”

Bình Luận

0 Thảo luận