1
Đau…
Cơn đau như xé nát từng đốt xương trong cơ thể tôi. Bị Cố Tranh ném xuống từ tầng thượng, tôi rơi xuống trong tình trạng không một mảnh vải che thân, cơ thể chi chít những dấu vết nhục nhã.
Đôi mắt đỏ ngầu của cậu ta dường như vẫn còn hiện hữu trước mắt tôi:
"Lục Vãn Vân ham muốn không thỏa, ép buộc cả bàn đàn ông phát tiết điên cuồng, cuối cùng vì quá hưng phấn mà trượt chân ngã xuống từ tầng thượng."
"Thế nào? Có phải rất hợp với hình tượng nữ quản lý sắt đá của làng giải trí mà cô đã dựng nên không?!"
Trước khi chết, trong cơn đau đớn tột cùng, tôi nhìn thấy một người lao đến, đôi mắt đỏ hoe, dùng cả hai tay cố gắng cầm máu cho những vết thương trên người tôi...
…
Khi mở mắt ra lần nữa, khuôn mặt phóng đại của Cố Tranh bất ngờ xuất hiện trước mắt tôi.
Tôi hoảng loạn hét lên, đẩy mạnh cậu ta ra.
Cậu ta cau mày đầy khó chịu: "Lục Vãn Vân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-i-kh-ng-h-l-ng-thi-n&chuong=1]
Tôi chỉ muốn đưa Miên Miên vào ở vài ngày, cô làm gì mà phản ứng dữ vậy?"
Cái gì?
Tôi chần chừ nhìn quanh.
Đây là… hậu trường chương trình "Tôi Là Siêu Tân Tinh".
Tôi đã trọng sinh.
Đây là show tuyển chọn hot nhất hiện tại, từ 99 thí sinh ban đầu dần bị loại, đến nay chỉ còn lại 10 người tranh giành 3 suất ra mắt cuối cùng.
Dưới sự lăng xê của tôi, độ nổi tiếng của Cố Tranh đã bỏ xa các thí sinh khác.
Tôi bình tĩnh nhìn Cố Tranh trước mặt. Cậu ta cao ráo, đôi mắt sắc lạnh, môi mím chặt đầy khó chịu. So với ngày đầu tiên bước vào giới giải trí, giờ cậu ta đã như biến thành một người khác.
Cố Tranh từng bị bỏ rơi tại cô nhi viện. Lần đầu tôi gặp cậu ta là khi tôi đi làm tình nguyện, khi ấy cậu ta đứng co mình ở góc tường, len lén nhìn tôi phát bánh kẹo cho lũ trẻ khác.
Tôi ngồi xổm xuống, dịu dàng đưa cho cậu ta một chiếc khăn quàng cổ. Khi ấy, cậu ta theo phản xạ đưa tay chắn trước mặt, mãi đến khi thấy rõ món đồ trong tay tôi mới lúng túng thả lỏng.
Lần thứ hai gặp lại là ba tháng trước.
Đêm hôm đó, tôi tan làm muộn, trên đường về thì bị tập kích. Cố Tranh bất ngờ xuất hiện, liều mạng giằng co với kẻ tấn công, bị dao cứa vào tay, máu chảy đầm đìa.
Lúc đó, tôi mới thực sự nhìn kỹ gương mặt cậu ta, một gương mặt sắc nét, điển hình của trường phái mỹ nam lạnh lùng, kiểu người đang làm mưa làm gió trong giới giải trí.
Khi tôi chủ động đưa ra lời mời, ánh mắt Cố Tranh lóe lên sự do dự, cậu ta cúi đầu lẩm bẩm bảo rằng mình đã bị loại ngay từ vòng đầu tiên.
Sự tự ti chính là liệu pháp thẩm mỹ tốt nhất cho đàn ông.
Dáng vẻ nhút nhát ấy khiến tôi nhận ra: Đây chính là một "concept" hoàn hảo để xây dựng thương hiệu cá nhân.
Một anh chàng đẹp trai ngốc nghếch không tự nhận ra vẻ đẹp của mình.
Ba tháng sau, Cố Tranh trở thành cái tên hot nhất chương trình.
Từ một kẻ không dám ngẩng đầu trước mặt tôi, cậu ta đã biến thành kẻ ngang ngạnh, ngạo mạn như bây giờ.
"Tôi không ngủ được vào ban đêm, nhất định phải có Miên Miên bên cạnh."
Cố Tranh kéo một cô gái nhỏ nhắn từ sau lưng ra. Cô ta có một gương mặt yếu đuối đáng thương, nhưng trên người lại khoác bộ váy đặt may cao cấp đắt nhất trong tủ đồ của tôi.
Tôi vừa định tiến lên, cậu ta đã ôm chặt lấy cô ta, ánh mắt đầy địch ý nhìn tôi.
"Cô nghĩ nhiều rồi, bây giờ mười thí sinh đều ở phòng đơn, tôi không can thiệp chuyện ai lên giường với cô."
"Dù cho người đó là một fan cực đoan từng lén đặt camera trong thư của tôi, đột nhập phòng trộm nội y của tôi, cất giữ điếu thuốc tôi từng hút, thậm chí ngủ dưới gầm giường của tôi?"
Như thể đoán được suy nghĩ của tôi, Cố Tranh vội vàng giải thích: "Miên Miên không cố ý, cô ấy bị trầm cảm nên mới làm vậy."
Rồi lại yếu ớt bổ sung: "Cô ấy cũng chỉ vì quá yêu tôi mà thôi."
2
Tôi mỉm cười nhìn về phía Trần Miên. Cô ta có vẻ ngoài nhạt nhòa, nhưng khí chất lại dịu dàng yếu ớt, trong đôi mắt tràn ngập tình yêu dành cho Cố Tranh.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận