Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỪ GIẢ THÀNH THẬT

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-07-29 20:05:20
3
Th.i thể của Thân vương vẫn còn được giữ lại trong cung, ý của Hoàng thượng là tạm thời không phát tang.
Thẩm trắc phi của Thân vương phủ lau nước mắt: “Xin vương phi cho thiếp được gặp Thân vương lần cuối, xem như trọn vẹn mối duyên nghĩa giữa chúng thiếp.”
Vài thị thiếp khác cũng đồng loạt quỳ xuống dập đầu: “Xin vương phi thành toàn.”
Ta giơ tay ra hiệu cho các nàng đứng dậy: “Tấm chân tình của các vị tỷ muội dành cho Thân vương, ta đều ghi nhận. Đợi sau khi định được ngày nhập liệm, ta sẽ vào cung thỉnh cầu thánh thượng cho các vị được gặp Thân vương lần cuối.”
Thẩm trắc phi và mấy thị thiếp lại lần nữa quỳ xuống tạ ơn.
Không ngờ rằng, thừa lúc đêm tối gió lớn, mấy thị thiếp kia lại cuốn hết trang sức và ngân phiếu trong phòng, kéo nhau bỏ trốn sạch sẽ.
Chỉ còn lại Thẩm trắc phi và mấy nữ tử từng được Cao Minh Huyền đưa về sau những lần mất tích là vẫn ở lại.
Thẩm trắc phi vốn là nữ nhi của một vị thị lang, thân mang danh trắc phi, lại có một nữ nhi bảy tuổi bên mình, dĩ nhiên chẳng có lý do gì để rời khỏi Thân vương phủ.
Điều khiến ta bất ngờ lại là mấy nữ tử kia.
Liễu Thanh Thanh — hồng nhan tri kỷ được Thân vương đưa về lần mất tích đầu tiên dịu giọng nói: “Dẫu sao thiếp cũng từng có quãng thời gian ân ái bên vương gia, chỉ mong chờ đến sau lễ an táng rồi sẽ tự mình rời đi.”
Hà Tiểu Muội — nữ tử nông gia được Thân vương mang về trong lần mất tích thứ hai nói: “Vương gia qua đời thê thảm như vậy, thiếp cũng muốn được gặp ngài lần cuối.”
Ôn Hành Chi — nữ tử Giang Nam trong lần mất tích thứ ba cũng chậm rãi lên tiếng: “Tuy hai năm qua thiếp và vương gia không còn mặn nồng như trước, nhưng vẫn muốn tiễn ngài đoạn đường cuối cùng.”
4
Trong cung mãi vẫn chưa phát tang.
Có lẽ Hoàng thượng cũng không tin Cao Minh Huyền đã ch.ết nên vẫn tiếp tục sai người tìm kiếm khắp nơi.
Ta đoán chừng số tiền Cao Minh Huyền mang theo chắc đã gần cạn, hơn nữa sống ẩn trong núi hai tháng, có lẽ hắn cũng đã chán chường.
Ta sớm đã dặn dò kỹ càng với thị vệ gác cổng và đám hạ nhân trong phủ: nếu có ai mạo nhận là vương gia, lập tức đuổi đi không cần báo.
Tuy tin Thân vương qua đời chưa được công bố, nhưng người trong phủ cũng đã ngầm hiểu phần nào.
Nửa tháng sau, Cao Minh Huyền quả nhiên quay về.
Hắn còng lưng, tập tễnh bước lên bậc thềm của vương phủ.
Lập tức bị thị vệ cạnh cổng đẩy ngã: “Đồ ăn mày rách rưới từ đâu tới, muốn xin ăn thì đi chỗ khác, đừng làm bẩn cửa phủ Thân vương, cút mau!”
Cao Minh Huyền trợn mắt quát lớn: “Lũ nô tài to gan, đến Thân vương cũng dám ngăn cản?”
Hai tên thị vệ canh cổng đưa mắt nhìn nhau, phá lên cười: “Ngươi là Thân vương? Ha ha ha, vậy bọn ta chính là Ngọc Hoàng Đại Đế! Ngươi nhìn lại bản thân đi, trên dưới có chỗ nào giống Thân vương?”
Gương mặt Cao Minh Huyền đã bị người ta dùng dao cào nát, đầy những vết thương chằng chịt. Có vết đã đóng vảy, có vết lại mưng mủ, nhìn thôi cũng đủ khiến người ta buồn nôn.
Hắn muốn xông thẳng vào phủ liền bị thị vệ canh cổng đá bay khỏi bậc thềm: “Vương phi xưa nay đối đãi khoan hòa, hôm nay tha mạng cho ngươi. Nếu không, kẻ dám giả mạo vương gia như ngươi sớm đã bị đánh ch.ết từ lâu rồi.”
Cao Minh Huyền lồm cồm bò dậy, vừa lết lên bậc thềm vừa gào to: “Vương phi đâu? Bản vương muốn gặp vương phi! Nàng nhất định sẽ nhận ra ta chính là Thân vương!”
Thấy hắn càn quấy không thôi, hai thị vệ canh cổng chẳng nói nhiều, cứ thế xông tới lấy sống đao đập ngất hắn rồi lôi vào hẻm nhỏ bên cạnh.
Làm xong mọi chuyện, tên thị vệ canh cổng mập lau mồ hôi trán, thở phào: “Cuối cùng cũng xong. Vương phi quả nhiên liệu việc như thần, dạo này mấy kẻ mạo danh vương gia kéo đến không ngớt, hôm nay là tên thứ năm rồi nhỉ?”
Tên thị vệ canh cổng gầy cũng còn sợ chưa nguôi: “Phải đấy, hôm trước có kẻ vóc dáng rất giống vương gia, ta còn vội vàng vào trong bẩm báo. Vương phi và Thẩm trắc phi mặt mày mừng rỡ chạy ra nghênh đón, kết quả lại là kẻ giả mạo. May mà vương phi rộng lượng, không trách phạt bọn ta. Chứ Thẩm trắc phi thì nói, nếu còn để xảy ra chuyện hoang đường như vậy lần nữa thì sẽ phạt trượng rồi đuổi khỏi phủ.”
Nhưng nào ai biết, mấy kẻ mạo danh Thân vương đến cửa kia... đều là do ta sai thám tử sắp xếp.
Diễn kịch thì phải diễn cho trọn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-gi-th-nh-th-t&chuong=3]

Bình Luận

0 Thảo luận