Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI TÁI SINH, TÔI ĐIÊN CUỒNG VẢ MẶT GÃ CHỒNG CŨ

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-09-07 20:59:36
"Không biết thì tự mở điện thoại ra mà xem, ai cũng biết hết những chuyện xấu hổ mà cô đã làm rồi đấy."

Dư Thiến nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ, sau đó vội vàng mở điện thoại.

Cô ta trừng mắt, tay cầm điện thoại run rẩy:

"Sao có thể? Cái này... Cô điên rồi... "

Tôi gửi video từ camera hành trình vào nhóm làm việc của Dư Thiến.

Trong video, hai người trong xe đang hoạt động cuồng nhiệt đến mức không thể tả nổi.

Còn có tiếng rên rỉ của Dư Thiến trong video:

"Anh yêu em mãnh liệt thế này thì không sợ về nhà không thể giải thích được với vợ sao?"

Trương Vĩ nói: "Đừng nhắc đến bà vợ già ấy nữa, chán c/h/e/c."

"Với cái mặt nhăn nhúm của cô ta, làm sao so được với yêu tinh như em?"

Hóa ra, những năm tháng tôi vất vả cống hiến chỉ là để giúp Trương Vĩ nhìn tôi như một bà vợ già vô dụng.

Lý do tôi không vội bùng nổ khi Trương Vĩ vào tù mà cứ giả vờ đợi thời cơ là vì tôi cần thu thập hết tất cả bằng chứng có lợi cho mình.

"Đúng vậy, tôi điên rồi, bị các người làm cho phát điên."

"Ba tôi và Phỉ Phỉ là giới hạn cuối cùng của tôi, các người dám động đến họ, vậy thì c/h/e/c chung đi."

12

Nhìn tôi tiến lại gần, Dư Thiến hoảng hốt lùi lại, ánh mắt đầy sợ hãi nhìn tôi:

"Cô biết từ khi nào?"

Tôi túm chặt cổ áo cô ta, chất vấn:

"Chúng ta quen biết bao nhiêu năm, tôi coi cô là bạn thân nhất, sao cô lại đối xử với tôi như thế?"

"Dư Thiến, cô có còn là người không?"

Dư Thiến đột nhiên mỉm cười.

Cô ta thậm chí còn nhìn tôi với vẻ tự mãn:

"Ai bảo cô cứ suốt ngày khoe khoang với tôi, nói chồng cô yêu cô thế nào, chăm sóc gia đình ra sao.

Haha, tôi chỉ cần động tay một cái, không phải anh ta đã mắc mưu rồi sao?"

Tôi có khoe khoang không?

Tôi coi cô ta là bạn thân, mong cô ta tìm được hạnh phúc, khuyên cô ta kết hôn sớm.

Nhưng trong mắt cô ta lại hóa thành tôi thích khoe khoang với cô ta?

"Vì chuyện này, cô có thể không biết xấu hổ mà cướp chồng người khác sao?

Cô đúng là đồ đê tiện."

Dư Thiến tức giận đến mức dậm chân:

"Tôi khuyên cô tốt nhất là mau thu hồi video đi, rồi nói là cô cố tình vu khống tôi, nếu không tôi sẽ khiến cô phải hối hận."

Tôi cười.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-t-i-sinh-t-i-i-n-cu-ng-v-m-t-g-ch-ng-c&chuong=7]


Người ta thì cần phải giữ mặt mũi, mặt Dư Thiến dày đến mức nào mới có thể nói ra những lời này?

"Vậy cô nói đi, cô định làm gì để tôi hối hận đây?”

13

Dư Thiến nhìn tôi đầy thâm độc:

"Tôi có thể khiến cô không bao giờ gặp lại con gái mình suốt cả đời này!”

Tôi hoảng hốt, cảm giác bình tĩnh bấy lâu nay bị phá vỡ.

Tôi vội vàng nhìn Dư Thiến, giọng nói đầy hoảng loạn và run rẩy:

"Con gái tôi ở trong tay cô sao? Cô đã làm gì với nó, sao lại dùng con gái tôi để uy hiếp tôi, cô không thấy hèn hạ sao?"

Dư Thiến đắc ý gật đầu:

"Đúng vậy, con gái cô ở trong tay tôi. Nếu cô không nghe lời, không làm theo những gì tôi nói, đừng trách tôi làm hại con gái cô."

Tôi quay lại nhìn ba mẹ chồng đứng phía sau:

"Dù sao Phỉ Phỉ cũng là cháu gái nhà họ Trương, sao các người có thể đối xử với nó như vậy?"

Mẹ chồng cười khinh khỉnh:

"Con bé đó chỉ là một đứa vô dụng, còn đứa bé Thiến Thiến đang mang trong bụng là cháu trai vàng của nhà họ Trương.

Mau làm theo yêu cầu của Thiến Thiến đi, nếu không, đừng trách bọn tao không nương tay với con bé."

"Đ/á/n/h gãy tay chân cũng chưa đủ, nếu bọn tao nổi giận, bọn tao còn có thể làm c/h/e/c nó luôn!"

Đồ bà già c/h/e/c tiệt, lòng dạ của bà ta thật độc ác.

Dư Thiến không thể chờ thêm, giờ phút này cô ta như kén đang bò trên chảo nóng.

Cứ chần chừ thêm một giây là sẽ có thêm người thấy được bộ mặt xấu xí của cô ta.

"Ngô Hân Nhiên, tôi khuyên cô tốt nhất là nhanh chóng làm theo, nếu không, hãy chuẩn bị để nhận t/h/i t/h/ể của con gái cô."

Tôi nhìn cô ta và bật cười.

Cô ta nhìn tôi đầy hoang mang, hỏi:

"Cô cười cái gì?"

Tôi chỉ tay ra phía sau cô ta.

Lúc này, vài cảnh sát đã tiến lại gần.

Dư Thiến vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn tôi đầy kinh ngạc, hỏi:

"Cô gọi cảnh sát?"

Tôi giơ điện thoại lên, màn hình vẫn còn cuộc gọi đang tiếp diễn:

"Thiến Thiến, tôi đã gọi cho sở cảnh sát ngay khi đến đây. Mọi cuộc trò chuyện của chúng ta đều bị cảnh sát theo dõi."

"Việc cô và hai người kia b/ắ/t c/ó/c con gái tôi đã có đủ chứng cứ, tôi khuyên cô nên đầu thú đi."

Cô ta tưởng tôi bị ngu à?

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận