Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI TÁI SINH, TÔI ĐIÊN CUỒNG VẢ MẶT GÃ CHỒNG CŨ

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-07 20:58:40
08

Ba chồng tức đến mức giậm chân, rút điện thoại ra dọa gọi cảnh sát.

Tôi giận dữ gào lên:

"Ông mau gọi đi! Để cảnh sát đến kiểm tra nguồn gốc của số tiền đó cho rõ ràng!"

Nghe vậy, ba chồng khựng lại, sửng sốt nhìn tôi.

Tôi bật cười lạnh:

"Sao? Không dám gọi nữa à? Báo cảnh sát đi chứ! Nói tôi lừa tiền của các người, để cảnh sát tra xem số tiền đó từ đâu mà có, rồi tra cả khoản tiền còn lại trong tài khoản của các người!"

Ba chồng hoảng loạn, tay cầm điện thoại run rẩy không ngừng:

"Mày, rốt cuộc biết mày đã biết được những gì?"

Tôi lạnh lùng nói:

"Dù gì tôi cũng ngủ chung giường với Trương Vĩ, ít nhiều gì tôi cũng biết đôi chút về mấy chuyện bẩn thỉu mà anh ta đã làm.”

Thật ra tôi cũng không rõ Trương Vĩ đã làm gì trong công ty lắm.

Kiếp trước, khi tôi ra khỏi tù, Trương Vĩ đã phát tài rồi.

Chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi, họ đã ở biệt thự, lái xe sang, sở hữu khối tài sản kếch xù.

Để trả thù người chồng bội bạc, tôi không ngừng tìm hiểu và cuối cùng cũng phát hiện ra gã đã lén lút chuyển nhượng tài sản công ty.

Nhưng chưa kịp điều tra rõ ràng, tôi đã bị Trương Vĩ và Dư Thiến liên thủ hãm hại đến c/h/e/c.

Tối qua, tôi cố ý để Dư Thiến dụ ba mẹ chồng đi căn nhà mới, còn mình thì chạy đến nhà họ tìm chứng cứ.

Cái gì Trương Vĩ cũng giấu tôi, nhưng lại hoàn toàn không đề phòng với ba của gã.

Tất cả tài liệu và bằng chứng về những việc làm mờ ám của gã đều được cất giấu ở nhà ba mẹ chồng.

Hai ba con nhà này, đúng là lòng dạ đen tối!

Hiện tại, bằng chứng trong tay tôi chưa đủ, nhưng để dọa hai kẻ già cả khốn nạn này thì dư sức.

Tôi nói một cách mập mờ, nhưng ba chồng lại tưởng tôi thực sự nắm giữ gì đó, sắc mặt lập tức tái mét.

Ông ta liếc mắt ra hiệu cho mẹ chồng, thái độ của bà ta lập tức thay đổi với tôi.

"Hân Nhiên, con gả vào nhà họ Trương bao lâu nay, mẹ luôn coi con như con gái ruột. Giờ A Vĩ xảy ra chuyện, sao con lại có thể như vậy được?"

"Còn tình nghĩa vợ chồng của hai đứa nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-t-i-sinh-t-i-i-n-cu-ng-v-m-t-g-ch-ng-c&chuong=5]

Dù gì nó cũng là ba của Phỉ Phỉ mà, phải không?"

Tôi khinh thường hừ lạnh:

"Tình nghĩa ư? Lúc anh ta lăng nhăng bên ngoài, cặp kè với nhân tình, anh ta có quan tâm đến cảm nhận của tôi không?"

Tôi cố tình lái sự thù hận sang hướng ghen tuông tình cảm.

Vẻ mặt mẹ chồng dịu lại đôi chút, nịnh nọt khuyên nhủ tôi.

Bà ta bảo tôi hãy vì con mà tha thứ cho Trương Vĩ lần này.

Bà ta còn dám nhắc đến con gái tôi sao, vừa nãy ai là người mắng con bé là "đồ con hoang" đấy?

Đúng là đồ già mồm không biết xấu hổ.

"Hai người không có việc gì thì đi trước đi, để tôi yên tĩnh một lát."

Ba mẹ chồng sợ tôi báo cảnh sát nên không dám nhắc đến chuyện tiền nong nữa, rồi kiếm cớ rời đi.

Nhìn bóng lưng vội vã của họ, tôi đoán chắc là họ đang đi phi tang chứng cứ.

Vậy thì cứ thử xem ai nhanh hơn ai.

09

"Hân Nhiên, có tin tức rồi, mau đến đây ngay."

Nhận được cuộc gọi từ Triệu Yến, tôi lập tức đến bệnh viện.

Sống lại một đời, tôi mới hiểu được ai là người, ai là quỷ.

Tôi, Triệu Yến và Dư Thiến lớn lên cùng nhau trong một khu tập thể, nhưng mối quan hệ của tôi với Triệu Yến không thân thiết bằng Dư Thiến.

Dư Thiến từng nói rằng Triệu Yến là người quá kiêu ngạo, không nên thân thiết với cô ấy.

Mãi sau này tôi mới nhận ra, đó chỉ là vì Dư Thiến ghen tị với Triệu Yến, cảm thấy gia cảnh của cô ấy tốt hơn mình.

Triệu Yến xuất hiện, Dư Thiến liền bị lu mờ. Đó mới là lý do cô ta không muốn qua lại với Triệu Yến.

Kiếp trước, khi tôi ra khỏi tù, người duy nhất giúp đỡ tôi chính là Triệu Yến.

Nếu không có sự giúp đỡ của cô ấy, một người không xu dính túi như tôi đã c/h/e/c đói ở ngoài đường từ lâu rồi.

"Hân Nhiên, nhìn này!"

Tôi quay sang nhìn Triệu Yến, thấy cô ấy đưa điện thoại cho tôi, giọng nói đầy phẫn nộ.

"Không ngờ Dư Thiến lại bỉ ổi đến mức này. Biết cậu hơn mười năm, mà cô ta cũng không ngại làm chuyện này."

Trong video, mẹ chồng tôi đi cùng Dư Thiến, hai người tay trong tay bước vào khoa sản của bệnh viện.

Kiếp trước, khi tôi ra tù, con của Dư Thiến và Trương Vĩ đã ba tuổi.

Nghĩa là, ngay khi tôi vừa vào tù, cô ta đã mang thai.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận