Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI ĐÁ BAY TRA NAM, TÔI TRỞ LẠI VỚI GIẤC MƠ ÂM NHẠC

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-08-05 22:41:22
5
“Ca vương” là cuộc thi hát quy mô lớn do nền tảng tổ chức, thí sinh xuất sắc có thể nhận được đề xuất chính thức và tiền thưởng.
Sau những vòng loại khốc liệt, mười lăm thí sinh đứng đầu đã tiến vào vòng bán kết lần này.
Theo thứ tự xếp hạng, Trình Tinh Vũ là người đầu tiên lên sân khấu, tôi nghe được phần dạo đầu quen thuộc.
Lúc viết đoạn nhạc này, tôi vừa nằm trong lòng anh ta làm nũng vừa soạn lời.
Anh ta từng hứa, sau khi kết thúc cuộc thi lần này sẽ công khai quan hệ của chúng tôi.
Khi đó tôi vui mừng khôn xiết, còn cùng anh ta hôn một cái ngọt ngào.
Tôi từng nhiều lần bày tỏ mong muốn công khai mối quan hệ, nhưng anh ta luôn nói mình chỉ mới bắt đầu, số người trong phòng livestream còn quá ít, nếu để lộ quản lý chính là bạn gái thì chắc chắn sẽ tụt fan.
Anh ta cầu xin tôi đừng nói ra, mà tôi vì mềm lòng nên đã lặng lẽ đứng sau lưng suốt ba năm trời.
Bản nhạc 《Tinh Không vũ trụ》 lần này hiển nhiên đã bị người ta sửa đổi phần phối âm, biến thành một bài hát sến súa rẻ tiền, theo đánh giá của tôi thì hoàn toàn không đạt yêu cầu.
Thế nhưng trên sân khấu trực tiếp anh ta vẫn rất được yêu thích, số người trong phòng livestream cũng rất cao, quà tặng cứ nối đuôi nhau gửi vào như mưa.
Trình Tinh Vũ có chất giọng trẻ trung, mà ca khúc này lại không có kỹ thuật gì cao siêu, nghe vào quả thật không tệ.
Tôi nhìn thấy Triệu Viện dùng hiệu ứng đạn mạc gửi tin cổ vũ, phía dưới một đám người hùa theo, còn có người khen cô ta viết lời phổ nhạc giỏi.
Tới khi thí sinh tiếp theo bắt đầu biểu diễn, đạn mạc bỗng im bặt như bị kẹt.
Nhưng giây tiếp theo lại ùn ùn kéo đến...
“?? Bài hát Sở Hà hát sao mà giống giai điệu của Tinh Thần quá vậy, có phải tai tôi nghe nhầm không?”
“Đừng có bắt chước nữa, nhà tôi lời nhạc đều do quản lý tỷ tự tay làm hết.”
“Người ở trên nói ai bắt chước hả, có tai thì tự mà nghe đi, bài của Sở Hà với mấy người chẳng cùng đẳng cấp luôn ấy.”
……
Hai nhà vốn đã đối đầu từ nền tảng livestream trước, bây giờ lại chuyển sang nền tảng này rồi đụng độ, đúng là ầm ĩ không dứt.
Biểu cảm của ban giám khảo hiện lên rõ ràng qua video livestream, mỗi người một vẻ.
Tôi tự thấy bài hát của mình vượt xa Trình Tinh Vũ cả về chất lượng lẫn ý nghĩa, phong cách chữa lành, dễ khiến người ta đắm chìm, lại thêm yếu tố drama, lượng người xem và quà tặng cũng đồng loạt tăng vọt.
Chờ Sở Hà hát xong, tôi liền dùng hiệu ứng đạn mạc để báo cáo tố cáo ca khúc “nguyên tác” mà Tinh Thần biểu diễn có dấu hiệu đạo nhạc.
Tôi dùng tài khoản chính “Nguyệt Tưởng Nhìn Người”, rất nhiều fan nhà Tinh Thần nhận ra tôi, ào ào hỏi tội.
Cuối cùng ban tổ chức phải đứng ra ổn định cục diện, quyết định cuộc thi vẫn sẽ diễn ra như bình thường, việc hai bài hát có giống nhau hay không sẽ do tổ chuyên môn họp bàn rồi công bố sau.
Buổi tối, tôi dùng tài khoản phụ vào livestream của Trình Tinh Vũ, nghe thấy Triệu Viện đang nói trên mic.
Cô ta nói tôi ăn cắp bản thảo của cô ta, hơn nữa đã unfan từ lâu, lần trước vì muốn giữ thể diện cho tôi nên mới không vạch trần.
Trình Tinh Vũ cũng nói anh ta không ngờ hôm nay lại có số liệu tốt như vậy, giờ được fan ủng hộ cộng thêm năng lực của Triệu Viện, anh ta càng có lòng tin giành chiến thắng.
Tài khoản chính của tôi trong ngày hôm đó nhận được vô số tin nhắn riêng, rất nhiều người chất vấn tôi vì sao lại unfan, vì sao lại đi cổ vũ đối thủ. Mà những lời chửi rủa thì đếm không xuể.
Tôi chỉ cười lạnh mà không nói gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-bay-tra-nam-t-i-tr-l-i-v-i-gi-c-m-m-nh-c&chuong=4]

Trình Tinh Vũ bây giờ đang nổi tiếng, fan rất dễ tin theo lời anh ta giải thích.
Nhưng mạng internet có thể khiến một người vụt sáng, thì cũng có thể khiến một người rơi xuống bùn lầy nhơ nhớp.
6
Tám giờ tối, tôi lại một lần nữa xem lại video mình đã chuẩn bị kỹ càng, sau đó nhấn gửi.
Ban tổ chức rất coi trọng cuộc thi lần này, độ nóng của các chủ đề liên quan vẫn tiếp tục tăng cao, góp phần đẩy mạnh tốc độ lan truyền video của tôi, lượt thích nhanh chóng vượt mười nghìn.
Tôi thu thập lại toàn bộ tư liệu có thể chứng minh bản quyền sáng tác của mình, bao gồm video fanmade, bản thu gốc ca khúc dự thi...
Tôi phân tích và đối chiếu kỹ lưỡng giữa Ánh Sao Rực Rỡ và Tinh Không vũ trụ, chỉ rõ từng nhịp từng phách bị đạo nhái, vạch trần hành vi xâm phạm bản quyền của Triệu Viện và Tinh Thần.
Bản quyền của Ánh Sao Rực Rỡ mà tôi chuyển nhượng cho Sở Hà cũng đã được sắp xếp đâu vào đấy, sẽ sớm được phát hành chính thức trên Whale Music.
Dưới ánh mắt mong chờ của dân hóng hớt, ban tổ chức cuộc thi nhanh chóng đưa ra thông báo: Sau khi kiểm tra xác minh, ca khúc do Trình Tinh Vũ biểu diễn đúng là có dấu hiệu đạo nhạc, hủy bỏ tư cách tham dự cuộc thi của anh ta.
Một số tài khoản truyền thông cắt ghép đoạn họ tranh cãi vu vơ, còn định đổ ngược nước bẩn lên người tôi.
Lượng người theo dõi Trình Tinh Vũ không ngừng giảm mạnh, trong khi Sở Hà được hưởng trọn làn sóng lưu lượng, thuận lợi đăng quang quán quân cuộc thi.
Sở Hà nói muốn mời tôi và Y Y ăn một bữa coi như tiệc mừng, chúng tôi cũng vui vẻ nhận lời.
Trên bàn ăn, Y Y hào hứng cụng ly với tôi, chúc mừng tôi cuối cùng cũng thoát khỏi một kẻ tồi tệ.
Sở Hà rất tinh tế, còn giúp chúng tôi đặt xe. Tôi vừa mở cửa xe liền thấy trời đất quay cuồng, hơi men bốc lên đầu.
Tôi đang chuẩn bị lên lầu, một bóng đen bất ngờ xuất hiện khiến tôi lập tức tỉnh rượu quá nửa.
Dưới ánh đèn đường, tôi nhìn rõ người tới là Trình Tinh Vũ.
Tôi cau mày, từ ngày xuất viện tôi đã dọn đi nơi khác, không rõ anh ta dùng cách gì mà lần ra được.
“Bảo bối, anh biết anh sai rồi, em đừng đối xử với anh như vậy được không…”
Trình Tinh Vũ nói vì chuyện này mà gần đây tinh thần anh ta rối loạn, lúc livestream hát liên tục chênh phô, người xem chỉ đến để xem trò vui, fan có cố gắng kiểm soát bình luận cũng không kịp.
Anh ta đã rất lâu rồi chưa được ngủ một giấc ngon lành.
“Trình tiên sinh, tôi đã nói rất rõ ràng rồi, giữa chúng ta không còn quan hệ gì nữa. Về phần đạo nhạc trong cuộc thi, chúng tôi sẽ truy cứu đến cùng.”
Vừa dứt lời, Trình Tinh Vũ liền nắm lấy tay tôi, tôi giằng mãi mà không thoát ra được.
“Nguyệt Nguyệt, em nói chúng tôi là ai? Là tên Sở Hà đó à? Sao em có thể thay lòng đổi dạ như thế?”
Tôi nhìn anh ta bằng ánh mắt xa lạ.
Dưới ánh đèn, đôi mắt anh ta vẫn mê người như xưa, dù chẳng giấu nổi sự mệt mỏi nhưng vẫn dễ dàng khiến người khác động lòng.
Trên người anh ta nồng nặc mùi thuốc lá, dù rằng trước đây tôi từng yêu cầu anh ta bỏ thuốc và anh ta đã kiêng hút được một thời gian dài.
Bóng người dưới ánh đèn in rõ mồn một, nhưng tôi lại chẳng còn nhìn rõ được anh ta nữa rồi.
“Nguyệt Nguyệt, anh biết người em yêu là anh, em ra mặt giúp anh đi mà, em bảo là hắn đạo nhạc, được không?”
Có lẽ mấy năm qua tôi đã quá nuông chiều anh ta, thêm việc kiếm được chút tiền nhờ ngành livestream, tính khí anh ta cũng dần trở nên ngông cuồng không biết trời cao đất dày là gì.
“Tôi đã bán bản quyền cho Sở Hà rồi, có chuyện gì thì tìm anh ấy.”
Tôi dùng sức gỡ tay anh ta ra.
“Nguyệt Nguyệt, đợi đã, cái này… là cho em.”
Từ phía sau, anh ta lấy ra một vật bị giấu trong bóng tối, là cây guitar mà tôi từng ném đi. Dây đàn đã được thay mới.
Tôi không nhận, vô tình làm rơi cây đàn xuống đất, từ trong đó rơi ra một tấm ảnh chụp chung.
Nhưng nhân vật nữ trong ảnh lại không phải tôi, mà là Triệu Viện, người đã từng để lại dấu hôn trên người anh ta.
Trình Tinh Vũ ra sức giải thích mình vô tội, nhưng vừa nhận được tin gì đó liền lập tức quay đầu bỏ đi.
Tôi khẽ chạm vào dòng chữ khắc quen thuộc kia vậy mà trong lòng lại không gợn lên chút sóng nào.
Tôi đem cây guitar ấy đặt ở một góc rồi đốt đi, khi ngọn lửa nuốt trọn những nét khắc kia, tôi bỗng thấy trong ký ức mình hiện lên hình ảnh một cậu trai cười rạng rỡ, lấy khoản thu nhập đầu tiên sau tháng livestream đầu tiên đi mua guitar cho tôi, vừa khắc chữ vừa khe khẽ hát tình ca.

Bình Luận

0 Thảo luận