Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI ĐÁ BAY TRA NAM, TÔI TRỞ LẠI VỚI GIẤC MƠ ÂM NHẠC

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-08-05 22:40:21
3
Vết thương của tôi hồi phục khá tốt, không bao lâu nữa là có thể xuất viện.
Ngày hôm đó, tôi chẳng đợi được cái gọi là “giải thích” của Trình Tinh Vũ, ngược lại lại thấy anh ta dẫn theo Triệu Viện – cũng chính là quản lý mới Viên Viên xuất hiện trước cửa phòng bệnh.
Người bạn trai ba năm của tôi, đang nắm tay một cô gái khác, thân mật như một đôi tình nhân thực thụ.
Trình Tinh Vũ nhận ra ánh mắt tôi nhìn liền chột dạ buông tay Triệu Viện.
Triệu Viện cất giọng nhẹ nhàng, uyển chuyển: “Chị ơi, em với anh Tinh thật lòng yêu nhau. Mong chị hãy tác thành cho bọn em.”
Tôi quay sang nhìn Trình Tinh Vũ, ánh mắt anh ta lảng tránh, không dám đối diện với tôi.
“Tôi nói rõ luôn nhé, Trình Tinh Vũ, lần trước là vì cổ họng tôi chưa lành, không thể nói hết lời, anh đã không còn là bạn trai tôi nữa rồi. Cút đi.”
Gương mặt Trình Tinh Vũ và Triệu Viện đồng loạt ánh lên vẻ mừng rỡ, tôi bèn nhắm mắt lại, chẳng muốn nhìn thêm giây nào nữa.
“Nguyệt Nguyệt, em chắc chắn sẽ gặp được người tốt hơn. Hôm nay bọn anh đến là để thương lượng... mua lại bài 《Ánh Sao Lấp Lánh》.”
“Anh biết em quan tâm anh nhất. Em nhất định đã hoàn thành rồi, đúng không?”
Ha... đúng vậy, đêm trước khi tôi bước vào phòng mổ, vẫn đang cật lực hoàn thành phần hòa âm chỉ vì không muốn làm lỡ kỳ thi của anh ta. Thậm chí còn ho ra máu, máu dính đầy giấy, bị Y Y mắng một trận rồi ôm tôi khóc tức tưởi.
Đúng là đã hoàn thành rồi.
Tôi rút tờ bản in bài hát giấu dưới gối ra, giơ lên lắc lắc trước mặt họ.
“Anh nói... là cái này sao?”
Triệu Viện lập tức lao tới định giật lấy. Tôi giữ chặt cổ tay cô ta, áp bản nhạc vào sát mặt cô.
Trong lúc Triệu Viện giãy giụa, viền cạnh sắc của tờ giấy rạch một đường lên má cô ta. Cô ta hét lên, vội lùi lại, đưa tay che mặt.
Tôi nhân cơ hội đó xé tờ bản nhạc thành từng mảnh, vung tay ném lên cao. Từng mẩu giấy vụn bay lả tả, rơi xuống phủ lên tóc họ.
Trình Tinh Vũ không lập tức an ủi Triệu Viện, mà vội cúi xuống gom nhặt đống giấy vụn đã không còn hình dạng.
Sắc mặt Triệu Viện khẽ biến, nhưng vẫn nhào đến cạnh Trình Tinh Vũ: “Chồng à, để em giúp anh.”
Sau một hồi chắp nối vụng về, họ phát hiện thứ họ cố lắp ghép… chính là bản nhạc mà tôi đã đưa cho Trình Tinh Vũ từ trước, chỉ có nửa đầu.
Phần còn lại, chẳng hề có.
“Cô đùa giỡn bọn tôi đấy à?”
“Anh không xứng để thể hiện ca khúc của tôi. Chỉ cần nghĩ đến chuyện tôi từng viết nó cho anh… tôi đã thấy buồn nôn.”
Vì quá kích động, giọng tôi bất giác lớn lên, cơn đau ở cổ họng lập tức ập tới.
Triệu Viện thấy thế liền nhào đến định túm lấy tôi trả thù. Thấy dáng vẻ cô ta hằm hằm lao tới, lòng tôi lạnh buốt.
Tôi chưa kịp tránh, theo bản năng nhắm mắt lại.
Nhưng cú đánh không tới, Trình Tinh Vũ đã kịp ngăn cô ta lại.
Triệu Viện ngỡ ngàng nhìn anh ta, thì bị anh ta ôm lấy, đồng thời quay sang tôi, nở một nụ cười rạng rỡ, đúng kiểu cười tôi từng thích nhất.
“Nguyệt Nguyệt, sức khỏe em không tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-bay-tra-nam-t-i-tr-l-i-v-i-gi-c-m-m-nh-c&chuong=3]

Cái USB lần trước em đưa anh, anh thấy có mấy tài liệu hỗ trợ livestream rất hữu ích, em cho anh luôn nhé?”
Tôi bật cười lạnh.
Chuyện phông nền còn chưa tính sổ với anh, vậy mà giờ còn dám mặt dày tới đòi USB nữa à?
4
Không để hai người kia tiếp tục chướng mắt trước mặt tôi, tôi nhấn chuông gọi y tá, nói rằng họ đang làm phiền đến việc nghỉ ngơi của tôi.
Lúc y tá bước vào, Trình Tinh Vũ vẫn còn đang dùng đủ mọi lời lẽ dịu dàng nhằm lay động tôi nhưng tôi chỉ lạnh mặt từ chối.
Cô y tá cũng sợ tôi vì xúc động mà ảnh hưởng đến vết mổ, bèn vừa cứng rắn vừa giữ lễ phép đuổi hai người họ ra ngoài, cuối cùng cũng tiễn được đôi cẩu nam nữ đó đi.
Nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi, dạ dày tôi lại quặn lên buồn nôn. Tôi liền mở một ứng dụng đã lâu không còn đụng đến.
Y Y không cho tôi lo mấy chuyện của Trình Tinh Vũ nữa, nên tôi cũng đã buông tay từ lâu.
Tôi chỉ định vào trang cá nhân của hắn để chặn tài khoản cho dứt khoát, nhưng bất ngờ phát hiện trên trang chủ của hắn, tôi đã không còn nhìn thấy bất kỳ tác phẩm nào nữa. Mối quan hệ theo dõi lẫn nhau ngày trước, nay chỉ còn lại mỗi tôi đơn phương theo dõi anh ta.
Cổ họng vừa vì cãi nhau mà đau rát, giờ lại nhói lên thêm một lần nữa như thể đang đòi “lên tiếng”.
Tôi chịu đựng bao nhiêu tổn thương, làm biết bao nhiêu chuyện… cuối cùng là vì ai?
Tôi gặp Trình Tinh Vũ trong một buổi giao lưu âm nhạc.
Hồi ấy tôi đầy nhiệt huyết, dù cha mẹ phản đối tôi học nhạc nhưng tôi đã chuẩn bị kỹ càng để sang nước ngoài du học.
Trình Tinh Vũ có một đôi mắt hoa đào rất tình, mặc dù những ý tưởng anh ta phát biểu không phải là xuất sắc nhất, nhưng giọng nói lại mang theo sức sống và hoài bão tuổi trẻ, khiến tôi lập tức bị thu hút.
Tôi chủ động kết bạn với anh ta rồi nhanh chóng sa vào lưới tình. Anh ta kể cho tôi nghe chuyện anh ta là trẻ mồ côi, rằng ngoài âm nhạc ra thì không còn sở trường nào khác, chỉ muốn trở thành một streamer nổi tiếng, theo đuổi giấc mơ âm nhạc của mình.
Tôi khi ấy không nghĩ gì nhiều, chỉ muốn toàn tâm toàn ý ở bên cạnh, giúp anh ta lên kế hoạch, dùng tất cả những gì mình có để giúp đỡ anh ta.
Tôi làm quản lý cho phòng livestream của anh ta, đứng ra lo việc duy trì mối quan hệ với fan.
Tôi cắt ghép các video nhạc chế, để càng nhiều người biết đến anh ta.
Còn giọng tôi tàn tạ đến mức này, cũng chính là do thuở ban đầu cứ phải liên tục lồng tiếng phụ cho anh ta, lại còn cùng anh ta luyện giọng, sử dụng dây thanh quá độ trong thời gian dài.
Chờ đến khi anh ta thành danh, thì tôi chỉ còn lại kết cục thảm hại thế này.
Tôi nghĩ một lát rồi chuyển sang giao diện nhóm chat, quả nhiên, có thông báo tôi đã bị “xóa khỏi nhóm”.
Cùng lúc đó, tác phẩm cũ của tôi bỗng nhận được rất nhiều lượt thích mới.
Tôi nhấn vào phần bình luận đang hiển thị 99+, phát hiện video đó chính là một bản nhạc chế tôi từng cắt dựng cho Trình Tinh Vũ giờ đang viral.
Bình luận được thích nhiều nhất là: “Chị Viên Viên xinh đẹp lại giỏi giang, edit quá đỉnh luôn!!”
Dưới đó là rất nhiều người tương tác, tôi kéo xuống xem thì thấy Triệu Viện vậy mà lại đi nhận là do cô ta làm.
Cô ta bịa chuyện trước kia dùng chung tài khoản với tôi, video này là do cô ta cắt dựng.
Bọn họ cứ dùng thành quả của tôi, hết lần này đến lần khác xóa sạch sự tồn tại của tôi, tôi chỉ hận bản thân năm đó nhìn người không rõ.
Tôi lập tức gọi điện.
“Y Y, tớ nghĩ kỹ rồi. Tớ đồng ý bán Ánh Sao Rực Rỡ cho Sở Sở và Sở Hạ.”
Trình Tinh Vũ, chẳng phải anh muốn dựa vào cuộc thi “Ca Vương” mà một bước vụt sáng sao?
Vậy thì để tôi thổi một trận gió đông, giúp đối thủ của anh thuận buồm xuôi gió.

Bình Luận

0 Thảo luận