Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NỮ PHỤ THÌ ĐÃ SAO?

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-04-10 22:26:47
"Cái gì!"

Triệu Phú trợn tròn mắt, sững sờ như một chú cún nhỏ.

"Vậy chúng ta phải giúp chứ?"

"Đương nhiên." Tôi cong môi cười: "Giúp đi, anh ra tay."

Vốn dĩ tôi còn lo một mình không dễ ngăn cản được Triệu Lẫm, giờ có Triệu Phú, mọi chuyện tiện hơn nhiều.

Anh nhận lệnh, lập tức hành động.

Kiếp trước, dù trúng thuốc nhưng Triệu Lẫm vẫn giữ được chút lý trí, khó khăn lắm mới thoát khỏi phòng bao, lại tình cờ đụng phải Tống Nhiễm đang say xỉn, thế là thiên lôi động địa hỏa.

Nhưng kiếp này, có tôi và Triệu Phú chặn đường giữa chừng, Triệu Lẫm bị anh kéo vào một căn phòng, sắp xếp ổn thỏa.

Nhìn hắn vì không có chỗ phát tiết mà mắt đỏ ngầu, bắt đầu điên cuồng giãy giụa, Triệu Phú lập tức khiêng người vào nhà vệ sinh, xả đầy nước lạnh vào bồn tắm rồi quăng hắn vào.

"Chú nhỏ, đây là vì cháu muốn tốt cho chú." Anh ra vẻ nghiêm túc.

"Chú sẽ hiểu cho cháu chứ?"

Câu trả lời của hắn là giọng nói lạnh run cầm cập:

"Triệu Phú, cháu dám… Ục ục ục…"

Còn chưa dứt lời, đầu hắn đã bị Triệu Phú mạnh tay nhấn xuống nước.

"Chú nhỏ, bình tĩnh lại đi."

Triệu Lẫm vùng vẫy, sặc hai ngụm nước, vừa ngoi lên đã tức đến mức méo cả chân mày.

"Thằng nhãi con, cháu… Ục ục ục…"

"Xem ra chú vẫn chưa tỉnh táo hẳn." Triệu Phú tiếc nuối lắc đầu, sau đó quay sang tôi: "Chỗ này cứ giao cho anh, em yên tâm."

"Muộn rồi, em cũng sắp hết ca làm rồi nhỉ? Mau về nghỉ ngơi đi."

Tôi: "…"

Mặc dù Triệu Lẫm thảm thật, nhưng nghĩ đến những chuyện kiếp trước, tôi cũng chẳng đồng cảm nổi, vì thế quay người bỏ đi.

Vừa mở cửa, cơn gió lạnh mùa đông ập vào mặt, giúp tôi tỉnh táo hơn đôi chút.

Nghĩ ngợi giây lát, tôi bấm một số điện thoại.

"Là tôi đây."

Dừng một chút, tôi tiếp tục nói:

"Thông báo xuống dưới, tuần sau tổ chức hội nghị cổ đông."

Đối phương tỏ ra kinh ngạc: "Cô bị sao vậy? Sao lại đột nhiên…"

"Không có gì, chỉ là hơi thất vọng thôi." Tôi mím môi, chậm rãi nói tiếp:

"Tìm người tố cáo cha của Lâm Hiểu tội biển thủ công quỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-ph-th-sao&chuong=4]

Tôi muốn bãi nhiệm ông ta tại hội nghị cổ đông."

Kiếp trước, nhà Lâm Hiểu phá sản cũng vì lý do này.

"Trước đây cô chưa từng xuất hiện, lần này cô định đích thân tham dự à?"

"Phải." Tôi nhẹ giọng nói.

"Hội nghị cổ đông lần này, tôi sẽ đích thân tham dự."

Hóa ra, dù được quay lại một lần, dù gia đình không phá sản, cô ta vẫn chẳng khác gì những kẻ còn lại.

Tôi cười tự giễu, cúp máy.

Sau đó, tôi ngẩng đầu, nhìn về phía người đang đứng trước cửa nhà tôi.

"Sao vậy?"

Tống Nhiễm mặc váy trắng, đứng trước mặt tôi, cười dịu dàng.

Khi tôi nhìn sang, cô ấy khẽ vén tóc ra sau tai, tiến lên hai bước, rồi—

Bất ngờ trượt gối, ôm chặt lấy chân tôi, động tác liền mạch không một kẽ hở.

"Chị nữ phụ! Cứu em với!"

Cô ấy thảm thiết gào lên.

"Em không muốn cưới ông chú già rồi sinh ba đứa đâu!"

06

Thế giới này thực chất là một cuốn tiểu thuyết "vợ nhỏ đáng yêu".

Đây là lời Tống Nhiễm — người xuyên sách đến đây — nói với tôi.

"Buông tay."

"Không buông!"

Tống Nhiễm ôm chặt lấy chân tôi, khóc thảm như một chiếc ấm nước sôi thành tinh, làm cái đầu vốn vừa mới được gió lạnh thổi tỉnh của tôi lại bắt đầu ù ù đau nhức.

Vì thế, khi Triệu Phú đến, cảnh tượng anh thấy được chính là Tống Nhiễm đang ôm tôi chặt cứng, miệng liên tục gào lên:

"Chị nữ phụ! Không có chị, em biết sống sao đây!"

"Em… em…"

Anh chỉ tay về phía tôi, lại chỉ vào Tống Nhiễm, giọng run run, cả người trông như sắp vỡ vụn.

"Bây giờ em không chỉ thích người già, mà còn thích cả con gái nữa à?"

Sự thật chứng minh, cái ấm nước sôi tinh quái không biến mất, nó chỉ chuyển vị trí mà thôi.

Triệu Phú trông chẳng khác nào một người chồng đáng thương bị ruồng bỏ, tiếng khóc còn to hơn cả Tống Nhiễm.

"Trẻ trung lại đẹp trai, chẳng lẽ là lỗi của anh sao?"

Tôi: "…"

"Anh mặc kệ, anh mới là người trung thành nhất với Tống Ngữ! Cô ta phải xếp sau anh!"

Tống Nhiễm: "…"

Còn chưa kịp giải thích, Tống Nhiễm đã cau mày, nhận ra tình hình không đơn giản.

"Câu đó có ý gì?"

Tôi đang định nhắc nhở Triệu Phú chú ý đến hình tượng Thái tử gia của anh một chút.

Nhưng chưa kịp mở lời, anh đã vỗ n/g/u/c đầy tự hào:

"Tôi mới là người hiểu rõ Tống Ngữ nhất!"

Giây phút đó, sự tự tin của Tống Nhiễm bùng nổ.

------+++------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận