Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẸ SẼ BẢO VỆ CON

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-09-09 22:38:24
Kiếp trước, tôi từng gồng mình chịu đựng tính sạch sẽ, hết lần này đến lần khác thay tã, lau người cho nó.
Kiếp này, nằm mơ đi! Dù nó có lở loét đến nát người thì liên quan gì tới tôi?
Trước đó, tôi đã từ chối việc cho bú trực tiếp.
Lý Vũ Phong dù cố nhịn, tôi vẫn bắt được tia hung ác lóe qua mắt anh ta. Hừ, anh ta hẳn đang nghĩ đến việc sau này sẽ làm sao để tính sổ với tôi.
Đáng tiếc, kiếp này, người tính sổ chính là tôi!
Một kẻ con rể ở rể, trong tay không một xu, không dựa vào tôi thì ngay cả cơm thừa canh cặn cũng chẳng có mà ăn.
Anh ta cho dù có bất mãn, cũng chỉ có thể nuốt xuống.
Bố mẹ tôi còn cẩn thận gửi đến loại sữa nhập khẩu cao cấp. Tôi thẳng thừng từ chối. Người Trung ăn sữa Trung, loại trăm tệ một hộp là quá đủ.
Ngay cả nhân viên trung tâm cũng bắt đầu thì thầm sau lưng tôi.
Nói tôi giàu có vậy mà lại hà khắc với một đứa trẻ sơ sinh, còn đoán rằng tôi trọng nam khinh nữ mới thế.
Nếu không vì hai cái mạng đang cách biệt, thì đến một trăm tệ tôi cũng chẳng thèm bỏ cho nó.
Con hoang ấy vẫn giãy giụa, khóc đến đỏ cả mặt.
Tôi chỉ lặng lẽ ngắm nhìn.
Khóc đi, khóc nữa đi.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Cả đời này, mày sẽ phải sống ngập trong nước mắt.
Mỗi giọt lệ của mày sẽ là khúc bi ca tiễn đưa cha mẹ súc sinh của mày!
Tiếng gõ cửa dồn dập của bảo mẫu tôi cũng chẳng thèm để ý.
3
Cuối cùng thì con nghiệt chủng kia cũng khóc đến mệt lả, nằm trong đống chất thải của chính mình mà ngủ thiếp đi.
Lúc này, mẹ tôi đầu đầy mồ hôi, vội vã chạy đến.
“Bảo bối ngoan, con sao vậy? Bảo mẫu nói tiểu bảo khóc dữ quá nên mẹ phải qua xem.”
Tôi nghi hoặc dụi dụi mắt: “Khóc ạ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-s-b-o-v-con&chuong=3]

Con không nghe thấy mà?”
“Bảo mẫu nói con bé khóc dữ lắm, mà cửa phòng con lại bị khóa trái, thế nào cũng không mở được, mẹ còn tưởng xảy ra chuyện gì cơ.”
Mẹ vừa nói vừa đi tới kiểm tra con nghiệt chủng.
“Ối chà, cái đứa tiểu quỷ này, ngủ say ghê.”
Phân của trẻ sơ sinh vốn không nặng mùi, tôi còn cố tình đặt vài bông hoa thơm bên cạnh, quả nhiên mẹ không phát hiện ra.
Tôi đưa tay lau mồ hôi trên trán mẹ: “Mẹ yên tâm đi, con không sao. Chắc là mới sinh xong, con mệt quá nên lúc con bé khóc con không nghe thấy.”
“Bảo bối, trong lòng con lại có chuyện gì đúng không?”
Mẹ nhìn tôi đầy từ ái.
Tôi giả vờ cười thoải mái: “Mẹ yên tâm đi, con ổn lắm, chẳng có chuyện gì cả. Mẹ đừng suy nghĩ nhiều.”
Mẹ tôi, lúc nào cũng để tâm đến tôi, đã phát hiện ra sự khác thường.
Bà ôm tôi vào lòng: “Dù con có lớn đến đâu, cũng mãi là công chúa nhỏ của mẹ.”
Tựa vào vai mẹ, tôi cảm nhận được sự ấm áp và an tâm chưa từng có.
Toàn thân tôi như có thêm sức mạnh.
Đây chính là sức mạnh của tình mẫu tử. Đời này, tôi cũng phải trở thành chỗ dựa vững chắc cho con gái mình.
“Mẹ, sức khỏe của mẹ và bố thế nào rồi?”
Tôi khéo léo đổi chủ đề.
Mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc tôi: “Rất tốt, đợi khi Lý Vũ Phong hoàn toàn quen thuộc với công việc trong công ty, thì mẹ và bố con có thể yên tâm nghỉ hưu, ở nhà giúp các con chăm cháu.”
Lông tơ toàn thân tôi dựng đứng cả lên.
Tôi cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, miễn cưỡng mỉm cười: “Lý Vũ Phong còn trẻ, chưa gánh nổi trọng trách lớn như vậy. Công ty vẫn cần mẹ và bố làm trụ cột.”
Nếu tôi nhớ không nhầm, kiếp trước sau khi sinh con, tôi dần dần rút khỏi công ty, sống cuộc đời an phận làm vợ hiền dâu thảo.
Bố mẹ cũng yên tâm giao dần công ty cho Lý Vũ Phong, chẳng bao lâu anh ta đã được đề bạt làm phó tổng giám đốc.
Về sau, tôi còn yên tâm giao luôn ghế tổng giám đốc cho anh ta.
Kiếp trước, tôi tự cho mình may mắn, nghĩ rằng đã cưới được người chồng tốt nhất thiên hạ.
Năng lực làm việc của Lý Vũ Phong cũng rất tốt, dẫn dắt công ty nhà tôi ngày càng phát triển.

Bình Luận

0 Thảo luận