Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẸ NUÔI

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-07-28 15:51:05
9
“Chủ tịch Cố, dự án trung tâm thương mại này chúng tôi xin nhận luôn. Xem ra kế hoạch mở rộng khu thương mại ở Dư Thành của các người phải tạm gác lại rồi, dù sao khu đất này chính là vị trí vàng mà.”
Vương Đại Dũng ngừng một chút, nụ cười đầy ẩn ý: “Nhưng với thực lực của Cố thị, mất một khoản này cũng chẳng hề gì. Dù sao nhà các người giàu có, cơ nghiệp lớn mà.”
Lý Xuân Hoa trừng mắt nhìn tôi, giọng nói độc địa: “Con tiện nhân này sớm muộn gì cũng hại chết cả nhà các người, tôi chờ mà xem!”
Bố nuôi và mẹ nuôi đều không còn sức tranh luận, chỉ im lặng, sắc mặt u ám, vội kéo tôi rời khỏi đó.
Vừa ra khỏi tòa nhà, mẹ nuôi không nhịn được trách tôi: “Niệm Niệm, sao con lại như vậy? Rõ ràng đã hứa là sẽ ngoan ngoãn mà.”
Tôi ấm ức đáp: “Con không hề cãi lời, nhưng con thật sự cảm thấy ông ta có vấn đề!”
Bố nuôi thở dài, đứng ra hòa giải: “Thôi, thôi, có lẽ Niệm Niệm đúng. Năm xưa con bé nói thấy khó chịu, quả thật đã cứu cả nhà chúng ta một mạng…”
Nhưng ông nhanh chóng lặng đi, không nói tiếp. Bởi chủ tịch Cố xưa nay vẫn có danh tiếng tốt trong giới, thế lực mạnh, dự án lần này dù xét theo hướng nào cũng không có gì đáng lo.
Những ngày tiếp theo, bầu không khí trong công ty trở nên trầm lắng.
Cố thị vẫn vững vàng giữ vị trí số một ở Dư Thành, nhưng thất bại trong dự án quan trọng này vẫn khiến công ty bị tổn hại không nhỏ.
Tệ hơn nữa, vài quản lý chủ chốt cùng cả đội ngũ đã nhảy việc sang công ty khởi nghiệp của Vương Đại Dũng.
Công ty của Vương Đại Dũng phất lên như diều gặp gió, khắp nơi đều lan tin họ sắp tấn công thị trường tỉnh lỵ.
Bố nuôi buộc phải rời khỏi hậu trường, tự mình quay lại điều hành, trực tiếp giám sát công việc. Tôi thường thấy ông thức trắng đêm trong thư phòng, rà soát lại các mảng kinh doanh, phỏng vấn nhân sự cho đội ngũ quản lý mới.
Chiều hôm ấy, tôi lén bước vào văn phòng, thấy bố nuôi đang trao đổi với thư ký Trương.
“Chủ tịch Cố, ngài nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa còn phải phỏng vấn giám đốc dự án mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-nu-i&chuong=5]

Vài hôm nay ngài làm việc không ngơi nghỉ rồi.”
Trưởng phòng nhân sự cũng lo lắng nói: “Đúng vậy, chủ tịch Cố, từ sau khi ông Vương bên kia lôi kéo mất mấy nhân sự cốt lõi, mấy dự án lớn của chúng ta đều thiếu người…”
“Không sao.” Bố nuôi xoa thái dương, giọng mệt mỏi nhưng kiên định: “Nhân tài thì luôn tìm được. Công ty từng trải qua sóng gió lớn hơn thế này.”
Nhìn cảnh ấy, tôi không nhịn được tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi: “Bố, tất cả là lỗi của con sao?”
Bố nuôi quay lại, nhẹ xoa đầu tôi, ánh mắt đầy yêu thương: “Đừng lo chuyện công ty. Nhưng sau này, nhớ phải nghe lời, không thể hành động bốc đồng như vậy nữa.”
10
Bố nuôi đang bàn công việc với trưởng phòng nhân sự thì phó chủ tịch bất ngờ gõ cửa bước vào, gương mặt mang vẻ khó tin.
“Chủ tịch Cố, vừa rồi tôi mới nghe được một tin lớn.” Phó chủ tịch vàng đi đến bàn làm việc.
Bố nuôi ngẩng đầu nhìn ông ấy: “Sao vậy? Bên nhà họ Chu có động tĩnh gì à?”
“Không phải Chu thị.” Phó chủ tịch lắc đầu: “Là bên Vương Đại Dũng xảy ra chuyện rồi.”
Bố nuôi lập tức ngồi thẳng người: “Tên đó lại giở trò gì nữa?”
“Không phải tên đó giở trò, mà là hắn đạp phải mìn rồi!” Giọng phó chủ tịch đầy kích động: “Chủ tịch Cố, tiểu thư đúng là có con mắt nhìn xa trông rộng! Khu đất đó vốn dĩ là một cái hố lớn, ngay cả dân cư giải tỏa cũng chưa xử lý xong, chính phủ còn chưa hề phê duyệt cho phép sử dụng khu đất này!”
Bố nuôi: “??”
Cả văn phòng lập tức rơi vào im lặng, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía phó chủ tịch.
Phó chủ tịch tiếp tục nói: “Cái ông tổng giám đốc Chu đó vì biển thủ công quỹ đã bị công ty kiện, không chỉ vậy, anh ta còn đem toàn bộ khoản đầu tư của Vương Đại Dũng chiếm đoạt. Anh ta căn bản không hề đi đàm phán giải tỏa, chỉ cố tình kéo dài thời gian. Bây giờ người đã ôm tiền chạy ra nước ngoài, cảnh sát đang truy nã.”
“Vương Đại Dũng đầu tư bao nhiêu?” Trưởng phòng nhân sự hỏi.
“Khoảng hai trăm triệu.” Phó chủ tịch thở dài: “Công ty của hắn giờ đứt gãy dòng vốn, mảng kinh doanh livestream vốn đang ăn nên làm ra cũng phải dừng. Nghe nói ngay cả tiền lương cũng không trả nổi nữa.”

Bình Luận

0 Thảo luận