Hàng xóm dùng ké wifi nhà tôi suốt 6 năm.
Bà ta cầm bài thi trượt của con trai sang nhà, mở miệng là mắng xối xả: “Con trai tôi ngày nào cũng dùng mạng nhà các người chơi game, nếu nó không đỗ Thanh Hoa hay Bắc Đại thì các người có đền nổi không?”
Tức giận, tôi đổi mật khẩu. Hàng xóm lại mò sang: “Ai cho các người đổi mật khẩu? Không có mạng thì con trai tôi học online kiểu gì? Một buổi học 300 tệ đấy, đền tiền mau!”
Tôi nói cho bà ta một dãy số. Bà ta hỏi sao vẫn không kết nối được?
Tôi đáp: “Không kết nối được là đúng rồi, đó là số điện thoại của nhân viên lắp đặt mạng.”
1
Từ tầng trên vọng xuống một trận ồn ào, xem ra bà Lưu lại đang “luyện thiết sa chưởng” lên người con trai mình rồi.
Lần trước, bà hàng xóm mang bài thi 58 điểm của con trai sang, ném thẳng vào mặt tôi, nói mạng wifi nhà tôi đã làm lỡ việc thi đỗ Thanh Hoa, Bắc Đại của con bà ta.
Ngoài cửa lại vang lên tiếng bà Lưu: “Ra mở cửa!”
Âm thanh the thé chói tai khiến mẹ tôi nhức hết cả đầu.
“Có phải cô đổi mật khẩu rồi không?”
Tôi thong thả mở cửa, nhìn bộ dạng dữ tợn của hàng xóm tầng trên.
“Ai cho các người đổi mật khẩu wifi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-trai-nh-h-ng-x-m-d-ng-k-wifi-r-i-n-v-nh-t-i&chuong=1]
Con trai tôi còn học online kiểu gì?”
“Tôi đổi mật khẩu nhà ai cơ?”
“Nhà cô, chứ còn nhà ai nữa!”
Tôi gật gù, giơ ngón cái: “À, ra là dì cũng biết cái wifi đó là của nhà tôi à?”
Ăn trộm mà còn lý sự!
Thấy thế, hàng xóm liền trở mặt giở trò cù nhầy: “Nhà cô thì sao? Hồi trước con trai tôi chẳng phải bị mạng wifi nhà cô hại à? Giờ để nó dùng wifi nhà cô là đang cho cô cơ hội lập công chuộc tội đấy!”
Tôi thầm nghĩ, quý hàng xóm này chắc thuộc giống dưa chuột, đúng là ngứa tay muốn đập.
Tôi định đóng cửa, chỉ khẽ sượt qua người bà ta một cái.
Không ngờ bà ta “á” lên một tiếng, ngã thẳng xuống đất: “Đánh người rồi! Đánh người rồi! Không biết lý lẽ lại còn đánh người nữa!”
Cả đời tôi, đây là lần đầu tiếp xúc gần như thế với một kẻ chanh chua đanh đá.
Mẹ tôi vội chạy tới đỡ: “Dì Lưu, từng này năm làm hàng xóm, có gì thì nói tử tế, để hàng xóm nghe lại tưởng nhà tôi làm gì dì. Nào, mau đứng dậy.”
Nhưng “dì Lưu thân mến” của tôi vẫn cứ nằm dưới đất, tiếp tục phô diễn uy phong của một mụ hàng tôm hàng cá: “Cô cũng biết từng này năm làm hàng xóm thì để mọi người ra phân xử đi. Có phải chỉ dùng wifi nhà cô thôi mà? Sao mà nhỏ mọn thế?”
“Mau lên, Tiểu Nhã, mau đưa mật khẩu wifi cho dì Lưu.”
Mẹ tôi là người sĩ diện, mà với loại người này, bà thật sự chẳng muốn dây dưa.
Nhưng mẹ vẫn chưa hiểu tính bà Lưu: bà ta là kiểu “bà già ăn hồng mềm, chỉ chọn quả dễ bóp”.
Quả nhiên, thấy mẹ tôi dịu giọng, bà Lưu liền nói: “Nghe nói Tiểu Nhã học chuyên ngành piano, hay là thế này đi, dạy Nam Nam nhà tôi vài buổi, chuyện học online coi như bỏ qua.”
Mẹ tôi thoáng khó xử nhìn tôi. Mẹ thì ngại, tôi thì không.
Hơn nữa, đối phó với loại người như bà Lưu, tuyệt đối không cần nói tình nghĩa.
“Được thôi dì Lưu, một buổi 400, nể tình hàng xóm tính dì 200, đặt cọc 1000. Bao giờ bắt đầu đây?”
Nghe đến tiền, mặt bà Lưu lập tức sầm xuống: “Cô còn dám đòi tiền? Cô làm con tôi lỡ mấy buổi học online, mỗi buổi 300, cô bồi thường cho tôi còn hơn!”
Đúng là bọ hung đội mặt nạ, vừa thối vừa không biết xấu hổ!
Mẹ kéo tay áo tôi, nhỏ giọng: “Con cứ dạy vài buổi, Nam Nam cũng chưa chắc thích piano, miễn là giải quyết xong chuyện này, kẻo nó làm loạn nhà mình.”
Tôi định nói với mẹ rằng loại người này là: nhịn một lần thì được đằng chân lân đằng đầu, lùi một bước thì leo cả lên mặt.
Nhưng thấy mẹ khó xử, tôi miễn cưỡng gật đầu.
“Cô đồng ý rồi? Không lấy tiền?”
Khuôn mặt bà Lưu lập tức nở nụ cười.
Nam Nam thì chẳng có chút hứng thú nào với piano, cúi gằm mặt bảo không muốn học.
Bà Lưu liền kéo con trai lên tầng: “Con có biết bên ngoài một buổi học piano bao nhiêu tiền không?"
"Học giỏi rồi, sau này kiếm bộn tiền!"
"Mẹ đang chờ con trở thành Lang Lang thứ hai đấy.”
Cái “hiệu ứng Lang Lang” này, mấy chục năm nay đúng là bền bỉ chẳng hề lỗi thời.
Bà Lưu lỡ miệng nói toạc ra sự thật, cũng chẳng ngoài chuyện ham chiếm lợi mà thôi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận