Ngày hôm sau, truyền thông đồng loạt đưa tin, Tần Thanh Ninh chính là em gái ruột của ông chủ Truyền Thông Tinh Diệu.
Còn tôi, thì thuận thế xây dựng hình tượng người đàn ông si tình bị phụ bạc.
Tôi thậm chí còn làm hẳn một powerpoint dài hơn tám mươi trang, kể lại chi tiết quá trình tôi dẫn dắt Tô Tứ Nguyệt như thế nào, đẫm nước mắt tố cáo sự vong ân bội nghĩa của cô ta.
Đồng thời, tôi cũng báo cảnh sát về hành vi thuê thủy quân, tung tin đồn thất thiệt của Liễu Hủy.
Cuối cùng, tôi tag thẳng tên công ty quản lý cũ, hỏi họ rằng trong những năm qua, tôi đã cống hiến hết lòng cho công ty hay chưa.
Loạt hành động này không chỉ giúp Tần Thanh Ninh tẩy trắng thành công mà còn thu về một lượng lớn người hâm mộ.
Cư dân mạng thi nhau trêu đùa.
[Hóa ra không phải được đại gia bao nuôi, mà người ta chính là đại gia!]
[Lão nô xin lỗi vì sự ngu muội của mình, xin hỏi tiểu thư có cần quản gia không ạ?]
[Sớm đã thấy ngứa mắt Tô Tứ Nguyệt rồi, hóa ra đúng là loại bạch nhãn lang!]
Ảnh thị Khải Minh phản ứng rất nhanh, ngay trong ngày đã đăng lời xin lỗi công khai, còn nói muốn bồi thường cho tôi.
Ông chủ đích thân gọi điện thoại, giả nhân giả nghĩa một hồi.
Tô Tứ Nguyệt vẫn kiên trì livestream, tuyên bố tình cảm sâu đậm với tôi, yêu cầu tôi ra mặt gặp cô ta.
Tối hôm đó, tôi nhận được một cuộc điện thoại lạ.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Đồng Quan, là em đây."
Tôi biết ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-kh-ng-x-ng-l-m-nh-h-u&chuong=11]
Số điện thoại của Tô Tứ Nguyệt tôi đã chặn từ lâu, chắc cô ta lại tìm đâu ra số khác.
Tôi nhíu mày, mất kiên nhẫn: "Có chuyện gì?"
Tô Tứ Nguyệt hít một hơi thật sâu: "Đồng Quan, em thừa nhận trước đây em có chút không phải, nếu bây giờ em thật lòng hy vọng anh có thể quay lại, anh có về không?"
Không đợi tôi trả lời, cô ta lại tự mình nói tiếp.
"Liễu Hủy toàn nhận cho em mấy show không phù hợp, quan hệ thì nông cạn toàn mấy đứa mới nổi hoặc mấy ông chủ nhỏ không ra gì, còn toàn bắt em đi uống rượu với đạo diễn, nói cái gì mà dựa vào diễn xuất của em thì chẳng ai thèm xem..."
"Em cảm thấy Liễu Hủy không hợp với em, em biết sai rồi, anh quay lại đi được không?"
"Tiếp tục làm người quản lý của em, được không anh?"
Ha, mới cách đây không lâu còn bênh vực Liễu Hủy chằm chặp cơ mà.
Đây là lần đầu tiên Tô Tứ Nguyệt chính thức xuống nước với tôi, giọng điệu có chút chân thành hiếm thấy.
Nhưng cũng chẳng qua là cô ta đã nhận ra được một phần nhỏ của hiện thực phũ phàng mà thôi.
Cô ta không biết rằng, còn có những chuyện thê thảm hơn đang chờ đợi mình phía trước.
"Xin lỗi, muộn rồi, tôi phải đi ngủ."
Tôi thẳng thừng cúp điện thoại. Lại lãng phí thời gian nghe cô ta lải nhải, thật xui xẻo.
Cho đến khi Liễu Hủy bị kết án mười tháng tù giam vì tội lăng mạ và phỉ báng, Tô Tứ Nguyệt mới biết rằng mình đã vĩnh viễn không thể níu kéo được tôi nữa.
Cô ta lại tìm đến Thẩm Bạch Nhất, cùng cậu ta tiếp tục diễn trò yêu đương mặn nồng, muốn tái hiện lại màn kịch "mối tình đầu bạch nguyệt quang gương vỡ lại lành".
Sự nghiệp diễn xuất của Thẩm Bạch Nhất không hề thuận lợi. Cậu ta dựa vào danh tiếng của Tô Tứ Nguyệt để bước chân vào giới giải trí, nhưng lại chẳng hề biết diễn xuất.
Chuyên môn không phù hợp đã đành, cậu ta còn không chịu bỏ công sức ra học hỏi, rất nhanh đã bị Khải Minh đóng băng hoạt động.
Lần tái hợp và tạo scandal này với Tô Tứ Nguyệt không những không mang lại hiệu quả tích cực nào mà ngay cả những bình luận tiêu cực cũng ít ỏi đến đáng thương.
Sự tráo trở, lật mặt của Tô Tứ Nguyệt khiến công chúng chán ghét. Cô ta muốn đi theo con đường "hắc hồng", nhưng đến một cái hợp đồng quảng cáo cũng không nhận được.
Cuối cùng, cô ta cũng không thể ngồi yên được nữa.
14
Một buổi sáng nọ, tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại dồn dập. Là Tần Phàm gọi.
Giọng nó nghiêm trọng: "Đồng Quan, xem Weibo ngay đi."
Hóa ra tôi lại lên hot search.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận