Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA LÀ TẠ UYỂN

Chương 11

Ngày cập nhật : 2025-07-29 22:07:30
16
Cấm vệ quân áp giải Tiêu Diệp đến đại điện hoàng cung.
Vĩnh An Trưởng công chúa đang quỳ giữa điện, tức giận trừng mắt nhìn Chiêu Dương Điện hạ trước mặt.
Một mũi tên dài xuyên qua vai phải nàng ta, máu chảy không ngừng.
Bệ hạ lúc sinh thời, đã giao Cấm vệ quân hoàng cung cho Chiêu Dương Trưởng công chúa.
Giống hệt kiếp trước, chỉ là sớm hơn sáu năm.
Ngoài cung, là quân đội không hề tạo phản của Tiêu gia, đối đầu với binh mã của Tiêu Diệp.
Tiêu Diệp bị bắt, binh mã của Tiêu Diệp tự nhiên trở thành một đám ô hợp, chủ động đầu hàng.
Vĩnh An Trưởng công chúa tức giận cười nói: "Thật không ngờ, muội muội ngu ngốc mà ta tưởng, lại chính là con rắn độc ẩn mình trong bóng tối."
"Độc? Triệu Dung Hoa, ngươi lợi dụng sự áy náy của phụ hoàng để giết mẫu hậu ta, dựa vào thế lực ngoại gia tùy ý bắt nạt ta, bây giờ lại còn mưu hại Thánh thượng đương triều, hại chết hoàng huynh của ta, ai có thể độc bằng ngươi?"
Triệu Dung Hoa nghiến răng: "Mẫu thân ngươi dùng thủ đoạn ti tiện dụ dỗ phụ hoàng, hại mẫu hậu của ta uất ức mà chết, bà ta tiện nhân tiện mệnh, vốn đáng chết, còn tên hoàng huynh phế vật của ngươi, thân không tài cán, tầm thường vô dụng, còn mang dòng máu tiện nhân đó, hắn có tư cách gì ngồi lên ngôi vị hoàng đế! Chỉ vì ta không phải nam tử? Ngôi vị này, vốn nên thuộc về ta."
Chiêu Dương Trưởng công chúa nhắm mắt: "Chuyện cũ đã qua, oán hận chồng chất, phân bua không rõ, nhưng người giết ngươi, đã đến rồi."
Ngày quy phục Chiêu Dương Điện hạ, nàng ta hỏi ta muốn gì.
Ta chỉ nói: "Triệu Dung Hoa và Tiêu Diệp, ta muốn do ta đến giết."
Ánh mắt Triệu Dung Hoa dừng lại một lúc, cuối cùng mới chuyển sự oán hận của mình lên người ta.
"Là ngươi, là ngươi đã hủy hoại mọi kế hoạch của ta! Ban đầu ta nên giết ngươi mới phải."
Ta cầm lấy cung tên do thị vệ đưa tới, chậm rãi bước đến bên cạnh nàng ta.
Nhẹ giọng nói: "Điện hạ, ngài có từng hối hận?"
"Hối hận? Ta Triệu Dung Hoa tính toán cả đời, có thể đưa hết những kẻ ta căm hận năm xưa vào địa ngục, đã là khoái ý!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-l-t-uy-n&chuong=11]

Chết vì quyền lực tối cao mà ta mưu đồ, ta không sai, cũng không hối hận."
Triệu Dung Hoa tóc tai rối bù, nhưng thần sắc vẫn oai nghiêm, không hề mất đi vẻ uy nghi của mình.
Vẫn cao quý, kiêu ngạo như vậy.
Cả lúc lâm chung, nàng vẫn toả ra vẻ phong hoa tuyệt đại.
Ta nhìn vào hư không, cảm thấy có chút mơ hồ.
"Điện hạ, ngài không sai, vì trong mắt ngài, mạng người như cỏ rác, chỉ cần có thể giúp ngài lên ngôi, chết vài con kiến hôi thì có là gì?"
"Hừ, lòng dạ phụ nhân, uổng công bọn họ còn gọi ngươi là tài nữ Đại Càn kinh thế hãi tục, từ xưa muốn thành đại nghiệp, kẻ nào không phải sát phạt quyết đoán, đạp lên xương máu đoạt quyền."
Xương máu?
Xương máu Tạ gia lướt qua trước mắt ta.
Đau đến mức ta nhắm mắt lại.
"Điện hạ, ngài dã tâm bừng bừng, mưu đồ rất lớn, thân là nữ nhi, lại dám tranh đoạt hoàng vị, ta kính trọng ngài. Nhưng con đường đế vương của ngài, cũng là con đường máu, những đống xương trắng ngài đạp dưới chân, những sinh mệnh cỏ rác ngài khinh miệt, chỉ cần có một người không chết, liền có thể đưa bàn tay máu, kéo ngài xuống địa ngục."
"Điện hạ, ngài thua rồi."
Một mũi tên bắn ra, xuyên vào lồng ngực nàng ta.
Nếu thị phi nhân quả khó phân.
Vậy thì lấy kẻ thắng làm vua mà luận!
Ta đi đến trước mặt Tiêu Diệp, rút thanh trường kiếm từ chuôi kiếm của Cấm vệ quân bên cạnh, ném xuống chân hắn.
"Vĩnh An đã chết, ngươi, tuẫn chủ đi."
Tiêu Diệp cười, đây là lần đầu tiên kể từ khi trọng sinh, ta thấy hắn cười thoải mái nhẹ nhõm như vậy.
Hắn nhặt thanh kiếm trên đất lên, ánh mắt lại chưa từng rời khỏi người ta.
Ánh mắt quyến luyến, dày đặc như lưới.
"Tạ Uyển, ta biết nàng hận ta, nhưng ngày thành thân của nàng, ta đã nghĩ thông suốt rồi, ta và Vĩnh An chỉ có tình quân thần, đời này ta yêu nhất, chỉ một mình nàng."
Ta lạnh lùng bật cười.
"Nhưng ta đã không còn cần nữa rồi."
Tiêu Diệp không nói gì thêm.
Một tiếng thở dài.
Trước khi kiếm cắt qua cổ họng, chỉ còn lại một nụ cười một lời nói.
"Ta tuẫn thê của ta, Tạ Uyển."

Bình Luận

0 Thảo luận