Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TA ĐỔI LỰA CHỌN VỚI SƯ ĐỆ

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-09-08 09:46:10
Đến lúc này ta mới biết ngoài linh khí ra, Thanh Lãnh còn thu thập rất nhiều tâm pháp. Nàng ấy tìm kiếm trong đó một lúc lâu, cuối cùng lấy ra một cuốn sách đưa cho tôi.
“Cái này hợp với con, cố gắng luyện tập, chẳng bao lâu sẽ đạt đến Đại Thừa kỳ.”
Ta nhìn quyển sách, rồi lại nhìn Thanh Lãnh.
Nàng ấy đứng tựa vào khung cửa, miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Trái tim tôi như ngừng một nhịp.
Thanh Lãnh không hề lừa tôi.
Tu luyện công pháp trong cuốn sách đó, chỉ sau nửa năm, ta đã từ Trúc Cơ kỳ đạt đến Nguyên Anh kỳ.
Tốc độ này, trong tu chân giới trước giờ chưa từng có ai đạt tới.
Mặc dù Thanh Lãnh không có linh lực, nhưng lại rất tinh thông công pháp.
Nàng ấy luôn ở bên cạnh nhìn ta tu luyện, hễ có chỗ nào không đúng liền chỉ điểm cho ta. Ta cảm thấy công pháp này rất hợp với mình, lập tức hỏi nàng ấy: “Công pháp này người có được từ đâu vậy?”
Thanh Lãnh chỉ tay lên trời: “Từ trên trời rơi xuống.”
Ta cười: “Nói điêu cũng tài.”
Sau khi ta đạt đến Nguyên Anh kỳ, người của Tiêu Dao Tông mới nhận ra vị lão tổ này không chỉ là một linh vật may mắn.
Nàng không có linh lực, nhưng lại có linh khí và công pháp.
Trước đây, nàng ấy không muốn thể hiện, bởi vì chẳng ai thực sự tôn trọng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ta-i-l-a-ch-n-v-i-s&chuong=6]


Đúng vậy, mặc dù được gọi là lão tổ, nhưng không một ai thật lòng kính trọng Thanh Lãnh. Đến ngay cả chưởng môn, cũng chỉ nhớ đến nàng ấy vào những dịp quan trọng, còn khi quên thì thôi đi.
Sau khi danh tiếng của Thanh Lãnh lan truyền, người đến xin bái sư càng ngày càng nhiều. Nhưng Thanh Lãnh bối phận quá cao, không muốn nhận thêm đồ đệ, chỉ thỉnh thoảng mở lớp giảng dạy lý thuyết cho vài người. Trong số đó, chạy tới chạy lui nhiều nhất chính là Hạ Cốc Vũ.
Hải Đường đúng là đệ nhất tu chân giới, nàng ta cũng đã giúp Hạ Cốc Vũ đạt đến Kim Đan kỳ. Nhưng so với ta thì chẳng thể nào sánh được.
Hạ Cốc Vũ vì quá tham vọng, ngày ngày tìm đến Thanh Lãnh để xin công pháp.
Thanh Lãnh không ưa hắn, thẳng thừng đuổi đi.
Hạ Cốc Vũ liền quỳ xuống dập đầu: “Xin lão tổ chỉ dạy cho tôn tử.”
Cảnh tượng này vừa khéo bị Hải Đường nhìn thấy. Nàng ta trông thấy liền tối sầm mặt lại, hất tay áo bỏ đi.
Còn chưa kịp xem đủ trò vui, thì chưởng môn đã gọi ta đến, nói rằng Tây Bắc có yêu thú gây rối, bảo ta cùng sư huynh đi tiêu diệt.
Nghe vậy, ta lập tức phấn khích. Mỗi ngày cứ luyện với không khí mãi, giờ cuối cùng cũng có cơ hội ra tay rồi!
6
Tiểu yêu thú nho nhỏ, không chịu nổi một đòn.
Đánh xong yêu thú, ta cùng sư huynh vui chơi dưới núi suốt hai tháng rồi mới trở về. Kết quả là vừa bước vào cửa với món quà định tặng Thanh Lãnh, ta liền ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc.
Thanh Lãnh dựa yếu ớt vào giường, môi tái nhợt, còn Chưởng môn đang cho nàng ấy uống thuốc.
Thanh Lãnh yếu ớt nói: “Nhất định đừng để Diệp Thiên biết chuyện này.”
Ta chen vào: “Đừng để ta biết chuyện gì?”
Thanh Lãnh sững sờ.
Nàng ngẩng lên nhìn ta, yếu ớt cười: “Con về rồi.”
Dung mạo nàng ấy lúc này trông thật tiều tụy, vẻ đẹp tuyệt thế ngày nào đã chẳng còn.
Ta hỏi nàng: “Ai đã khiến người thành ra thế này?”
Thanh Lãnh cười khẽ: “Ta đi săn gặp phải lợn rừng thôi.”
Nói dối.
Thanh Lãnh vốn lười nhác, sao có thể đi săn được chứ. Mà con lợn đó, căn bản không phải là lợn.
Đó chính là thần thú Trạc Lực trong truyền thuyết. Thứ này ở bên cạnh Thanh Lãnh, thì lợn rừng bình thường làm sao có thể khiến nàng ấy bị thương được.
Thanh Lãnh biết mình không thể giấu ta.
Hóa ra là do Hạ Cốc Vũ giở trò.
Hắn nghe đồn Thanh Lãnh có một mật thất cất giữ tâm pháp, nên liên tục đeo bám nàng ấy để được xem thử.
Nhưng Thanh Lãnh quý trọng mật thất đó vô cùng, nàng ấy tuyệt đối không cho hắn vào. Vì vậy Hạ Cốc Vũ đã ra tay với Thanh Lãnh không có linh lực. Hắn làm nàng bị thương, nhưng lại bị Chưởng môn đến kịp thời đánh trả. Giờ thì Hạ Cốc Vũ đang bị giam cấm túc.
Nghe xong, ta xách Lâm Uyên đi tìm Hạ Cốc Vũ để đòi lại công bằng cho Thanh Lãnh. Chưởng môn ngăn ta lại, nói rằng hắn là đệ tử của Hải Đường.

Bình Luận

0 Thảo luận