7
Về sự phản bội của Giang Húc, giờ đây tôi đã có thể đối diện một cách thản nhiên.
Khi chia tay năm xưa, tôi cũng rất quả quyết, không cho anh ta cơ hội níu kéo.
Nhưng đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ rõ sự đau khổ của mình lúc đó.
Tôi không thể ngủ được cả ngày lẫn đêm, cứ nhắm mắt lại là hình ảnh những điều tốt đẹp anh ta đã làm cho tôi lại hiện ra.
Tôi bắt đầu day dứt tự hỏi liệu Giang Húc có thực sự yêu tôi hay không.
Tôi phủ nhận tất cả những kỷ niệm ngọt ngào giữa tôi và anh ta.
Tôi thậm chí còn nghi ngờ tất cả mọi thứ giữa tôi và anh ta đều là giả dối.
Anh ta yêu tôi sao? Nếu không yêu tôi, làm sao anh ta có thể ân cần và bao dung với tôi đến vậy?
Nhưng nếu anh ta thực sự yêu tôi, vậy tại sao khi nghe tin người yêu đầu ly hôn, anh ta lại bắt đầu buồn bã mất mát?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/qu-n-nhau&chuong=5]
Thậm chí còn dây dưa với người yêu đầu trong chính căn nhà tân hôn của tôi và anh ta?
Tôi đã chặn hết mọi cách liên lạc của Giang Húc, nhưng anh ta vẫn hết lần này đến lần khác gửi tin nhắn cho tôi, giải thích với tôi, cầu xin tôi tha thứ.
Và tôi cũng không thể kiểm soát được bản thân mà hết lần này đến lần khác nhấp vào danh sách đen, tự ngược đãi mình bằng cách đọc những tin nhắn đó rồi khóc.
Lý trí mách bảo tôi, chẳng qua chỉ là một cuộc tình tan vỡ thôi, trên đời này có vô số chuyện đau khổ hơn cả thất tình.
Chỉ là một người đàn ông thôi, tôi ngoại hình không tệ, vóc dáng cũng không xấu, chắc chắn sẽ tìm được người đàn ông ưu tú hơn Giang Húc.
Nhưng một khi người ta đã chìm đắm trong những cảm xúc cố chấp, thì không thể tự cứu vãn được.
Tôi vừa cố gắng vực dậy tinh thần, vừa chìm sâu hơn vào nỗi đau.
Cuối cùng, Tống Kỳ đã cứu tôi.
Anh ấy là anh em tốt của Giang Húc, khi tôi mới yêu Giang Húc, chúng tôi đã từng ăn cơm cùng nhau vài lần.
Sau này vì công việc, Tống Kỳ chuyển đến một thành phố khác phát triển, gần đây mới được điều về.
Gặp lại nhau hàn huyên, anh ấy hỏi thăm tình hình gần đây của tôi, biết được chuyện tôi và Giang Húc chia tay.
Anh ấy trầm ngâm một lúc lâu rồi nói với tôi rằng anh ấy cũng vừa chia tay, lý do là bạn gái muốn ra nước ngoài tìm kiếm cơ hội phát triển tốt hơn.
“An Tuệ, thực ra em không cần phải day dứt liệu Giang Húc có yêu em hay không. Anh ta chắc chắn là yêu em. Chỉ là tình yêu của mỗi người có nhiều có ít, có yêu nhất, yêu nhì, yêu bình thường. Chúng ta chỉ là, vừa vặn không phải là lựa chọn đầu tiên của họ mà thôi. An Tuệ, em rồi cũng phải chấp nhận một sự thật. Đôi khi ý nghĩa của sự chân thành tồn tại, chính là để bị phụ bạc.”
8
Khi người ta tuyệt vọng, luôn muốn nắm lấy một thứ gì đó, dù chỉ là một sợi tơ nhện.
Tôi không dám để lộ sự yếu đuối trước mặt người khác, tôi sợ người nhà và bạn bè sẽ lo lắng.
Nhưng Tống Kỳ có cùng trải nghiệm với tôi, tôi không cần phải giả vờ mạnh mẽ trước mặt anh ấy.
Khi những cảm xúc trong lòng có được một lối thoát, tôi phát hiện ra mình cuối cùng cũng có thể từ từ đứng lên trong bóng tối, bước ra khỏi nó.
Và cũng bắt đầu thu dọn những tàn dư sau cuộc chia tay.
Tôi và Giang Húc đã đến bước bàn chuyện cưới xin, nhà tân hôn cũng đã mua xong, hai gia đình cùng góp vốn, trả trước một khoản tiền.
Nhưng bây giờ tôi nhìn thêm một lần vào căn nhà đó cũng thấy ghê tởm.
Vì vậy, tôi yêu cầu Giang Húc trả lại cho tôi phần tiền trả trước mà tôi đã góp, căn nhà tôi không cần nữa.
Váy cưới, chụp ảnh, khách sạn đã đặt trước, tất cả đều phải hủy bỏ.
Nhưng trước khi hủy, Tống Kỳ đột nhiên hỏi tôi, kiếp này tôi còn muốn kết hôn hay không.
“Có lẽ vẫn sẽ kết hôn thôi, bố mẹ em rất hạnh phúc, nên em luôn có kỳ vọng vào hôn nhân, luôn cảm thấy đó là một quá trình tất yếu của cuộc đời.”
“Vậy có muốn cân nhắc đến anh không?”
Tôi ngẩn người.
“Tiền đặt cọc khách sạn đã trả rồi, hủy đi cũng lãng phí quá. Dù sao cũng định kết hôn, hay là chúng ta cứ tạm chấp nhận nhau đi?”
Tống Kỳ cười, có chút cô đơn cụp mắt xuống: “Chiếc nhẫn cưới anh mua trước đây cũng khá đẹp, chẳng lẽ lại để ở nhà bám bụi.”
“Anh nghiêm túc chứ?”
“Anh nghiêm túc.”
“Được, vậy chúng ta kết hôn.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận