Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NGU PHONG NGUYỆT

Chương 16

Ngày cập nhật : 2025-09-28 15:21:29
Lâm Thiếu Ngu lập tức ôm lấy ngực, cả người không kiểm soát được mà bay về phía cửa doanh trướng, nhưng lại bị một lực hấp dẫn mãnh liệt phát ra từ Thẩm Phong Nguyệt giữ chặt lại...
Ở một nơi khác, Huyền Thanh đứng nhìn vị vu y đang cau mày: “Sao rồi?”
Lão vu y đã cao tuổi, hai tay giữ ngang ngực Lâm Thiếu Ngu, giọng run rẩy: “Thiếu chủ, hình như Lâm cô nương bị thứ gì đó níu lại, lão phu không thể gọi hồn nàng trở về được.”
Huyền Thanh vận y phục hoa lệ phức tạp, nghe vậy liền quay sang nhìn lão trung niên toàn thân toát ra uy nghiêm đang ngồi không xa.
Người kia khẽ ho một tiếng, nói: “Ngươi vội gì chứ? Người ngươi mang về vẫn còn một hơi thở, hiện tại chỉ là chứng ly hồn, trong tộc ta bao nhiêu vu y, chẳng lẽ không trị được?”
Huyền Thanh sắc mặt lạnh lẽo: “Là người nói có thể cứu sống nàng, ta mới chịu trở về tiếp nhận vị trí thiếu chủ. Nếu người lừa ta…”
Lão trung niên vội xua tay: “Phụ thân không có ý gạt con, tình huống hiện tại chỉ là ngoài ý muốn.”
Sắc mặt Huyền Thanh lúc này mới dịu đi đôi chút: “Vậy thì làm phiền người phái người đi tra rõ tình hình.”
Người nọ liên tục gật đầu đáp ứng, sau đó dẫn theo vu y rời khỏi.
Huyền Thanh nhìn Lâm Thiếu Ngu đang nằm trên băng thạch hàn sàng, ánh mắt dịu dàng: “Ta sẽ cứu người.”
Ngay khi vu y rút tay khỏi thân thể Lâm Thiếu Ngu thì trong doanh trướng bên kia, nàng cũng cảm nhận được luồng hấp lực kỳ lạ kia đã tan biến.
Nàng hít sâu mấy hơi, trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi.
Vừa rồi nàng bị kẹp giữa hai luồng lực lượng đối nghịch, chỉ cảm thấy mình suýt nữa đã tan biến.
Lâm Thiếu Ngu không thể nhìn thấy bản thân mình, nếu không hẳn sẽ nhận ra, thân thể vốn đã mờ nhạt của nàng nay lại càng trở nên mỏng manh như sương khói.
Thẩm Phong Nguyệt không biết mình đã ngủ bao lâu, cho đến khi phó tướng đứng ngoài doanh trướng lên tiếng gọi hắn dậy, hắn mới mở mắt.
Phó tướng đứng trước trướng, mặt mày hớn hở: “Tướng quân! Ngài đoán đúng rồi, bọn man tộc kia quả nhiên đã kéo quân đến Tứ Châu!”
Ánh mắt Thẩm Phong Nguyệt bừng sáng, sải bước ra ngoài: “Truyền lệnh...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ngu-phong-nguy-t&chuong=16]

công thành!”
Chỉ cần đoạt lại Khánh Châu, quân Bắc Cảnh giữa ba thành tất sẽ rơi vào thế ba ba trong rọ.
Thủ lĩnh Bắc Cảnh nhìn thấy Thẩm Phong Nguyệt khí thế ngất trời lần nữa phát động công thành, liền biết kế sách của mình đã bị nhìn thấu.
Gã quát lớn ra sau: “Đổ dầu thầu xuống!”
Thuộc hạ mặt mày xám xịt: “Chúng ta đã dùng hết toàn bộ hỏa khí rồi…”
Thủ lĩnh Bắc Cảnh sững người, đang định lên tiếng.
Đúng lúc đó, có một binh sĩ Bắc Cảnh hớt hải chạy lên thành lầu: “Vương thượng! Trong thành… khắp nơi đều là nhà trống, căn bản không còn bao nhiêu dân Trung Nguyên nữa!”
Lúc này, trong mắt gã hoàn toàn là tuyệt vọng, nhìn đám binh sĩ Trung Nguyên đang húc cổng thành, mặt mày như tro tàn.
Vỏn vẹn ba ngày, gã và vị Trưởng công chúa kia đã hoàn toàn đổi vị trí. Nhưng may thay... nữ nhân kia đã chết rồi!
Một khắc sau, Thẩm Phong Nguyệt lên tới thành lầu, nhìn thủ lĩnh Bắc Cảnh bị trói chặt như con heo chờ làm thịt, khẽ cúi người: “Ta đã nói rồi, ngươi sẽ biết lời mình từng nói nực cười thế nào.”
Hắn vừa định hạ lệnh giải gã xuống.
Thủ lĩnh Bắc Cảnh lại lạnh lùng mở miệng: “Ngươi tưởng mình có thể đắc ý được bao lâu? Thẩm Phong Nguyệt… ngươi chẳng phải cũng sắp chết rồi sao?”

17
Lâm Thiếu Ngu nghe được những lời ấy, trong lòng khẽ chấn động, kinh ngạc nhìn về phía thủ lĩnh Bắc Cảnh.
Nếu nàng không truyền cho Thẩm Phong Nguyệt một lần giải độc cuối cùng kia, thì tính lại thời gian, quả thật sẽ giống như lời tên thủ lĩnh ấy nói.
Nhưng ánh mắt chắc chắn của gã lại khiến Lâm Thiếu Ngu cảm thấy bất an mơ hồ.
Rốt cuộc là gã thực lòng cho rằng độc dược này thiên hạ vô phương giải cứu, hay là… còn có nguyên nhân nào khác?
Thẩm Phong Nguyệt chỉ lạnh lùng liếc nhìn gã: “Hoang đường! Áp giải hắn xuống, hồi kinh rồi giao cho Hoàng thượng xử trí.”
Trước khi bị lôi đi, thủ lĩnh Bắc Cảnh còn giận dữ gào lớn: “Thẩm Phong Nguyệt! Ta sẽ chờ ngươi dưới địa ngục!”

Bình Luận

0 Thảo luận