May mà chưa vào thật, nếu không lại bị nắm thóp.
Ánh mắt Bùi Úc chợt tối đi, nhỏ giọng nói: “Lều của ta, nàng muốn vào thì vào.”
Trông cứ như đang bất đắc dĩ lắm vậy.
Bình An lập tức bước ra giải vây: “Ta nhớ là phải thu dọn thư án, vừa xảy ra chuyện nên quên mất.”
Hắn luống cuống dọn ra một chỗ trống đặt bánh điểm tâm lên.
Vừa rồi ta còn có lòng phối hợp diễn cùng vị đại nhân này, giờ thì chẳng còn tâm trạng gì nữa... trước mặt một bộ dạng, sau lưng lại một bộ dạng khác.
Ta khẽ cười lạnh, tiện tay nhón một miếng bánh. Mấy món điểm tâm này đều hơi ngọt, mà Bùi Úc vốn không thích đồ ngọt. Lúc mua, ta cũng chẳng nghĩ đến chuyện này, cứ theo khẩu vị bản thân mà chọn.
“Gần đây nàng bận lắm sao?” Người đối diện dè dặt mở lời.
Ta cân nhắc rồi đáp: “Cũng không bận lắm, chỉ là chuyện lớn nhỏ trong phủ luôn cần có người sắp xếp.”
Bùi Úc khẽ gật đầu: “Ta còn nghĩ sao nàng không đến Hình bộ nữa, không đến cũng tốt, nơi đó âm u ẩm thấp, lại nhốt toàn tội phạm nguy hiểm…”
Chàng nhận ra mình nói hơi nhiều, khựng lại rồi nói tiếp: “Chuyện trong phủ, nàng có thể giao cho quản gia xử lý...
“Ta không có ý muốn nàng giao quyền quản lý lại, chỉ là không muốn nàng mệt mỏi, hôm nay ta đúng là hơi nông nổi.”
Hôm nay Bùi Úc giống như bị trúng tà, nói năng lộn xộn rối bời.
Ta ăn nửa đĩa bánh, chàng vẫn tiếp tục nói mấy lời đao to búa lớn, khiến ta không khỏi nghi ngờ bên ngoài có người đang theo dõi, ép chàng phải đóng vai một phu quân dịu dàng biết quan tâm.
“Đại nhân không cần nói nhiều, ta sẽ không để trong lòng. Trời cũng không còn sớm, mẫu thân chỉ có một mình ở nhà, ta nên về giúp bà một tay.”
Bùi Úc đứng dậy, định tiễn ta ra ngoài: “Mẫu thân gần đây có chuyện gì sao?”
Ta hừ lạnh trong lòng... đương nhiên là đang chuẩn bị nạp thiếp cho chàng rồi.
Bà ta đã không nói với Bùi Úc thì ta cũng không cần làm kẻ chịu oan vô ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-m-ng-th-nh-h-n&chuong=5]
Nói ra chuyện này chẳng có lợi gì cho ta, kiếp trước Bùi Úc còn vì chuyện này mà tức giận cơ mà.
Ta qua loa nói: “Chỉ là chiêu đãi một vài người, không phải chuyện gì to tát.”
Chàng không hỏi thêm, nhưng rõ ràng là có điều muốn nói, suốt dọc đường cứ như muốn mở lời lại thôi.
Mãi đến khi đưa ta đến tận cổng phủ, chàng mới dò hỏi: “Phu nhân quen Thẩm tướng quân từ trước sao? Nghe nói huynh ấy là bạn học của đại ca ta, thấy phu nhân vừa rồi sốt ruột như vậy, hẳn quan hệ rất thân thiết nhỉ.”
Lời khách sáo nghe như buột miệng mà ra, nhưng lại mang mùi vị ghen tuông mơ hồ.
Ta đáp đúng sự thật: “Huynh ấy thân với ca ca ta, lúc nhỏ từng gặp qua mấy lần thôi.”
Bùi Úc hình như thở phào nhẹ nhõm. Trước đây chàng chưa từng hỏi ta mấy chuyện này, cứ như ta là người có cũng được, không có cũng chẳng sao. Hôm nay hỏi đến, hẳn là sợ có điều gì sai sót, làm mất mặt Bùi gia.
Ta bình thản nhìn chàng: “Đại nhân cứ yên tâm, ta dùng lệnh bài của phủ Quốc Công để vào, nếu thật sự có chuyện gì, cũng chẳng liên quan gì đến Bùi gia.”
Bùi Úc nhìn ta với vẻ mặt khó hiểu:
“Nàng là thê tử của ta, có chuyện thì đương nhiên ta đứng ra gánh trước, nàng nói gì lạ vậy.”
Thê tử?
Chẳng bao lâu nữa là không phải nữa rồi.
Không lâu sau, giữa ta và Bùi gia, giữa ta và Bùi Úc… sẽ không còn bất kỳ liên quan gì nữa, ám vệ kia đã đưa người trong lòng của chàng trở về rồi.
5
Tuy mẫu thân chàng nói mình vẫn luôn bệnh nặng, nhưng chuyện nạp thiếp thì lại nhanh nhẹn vô cùng.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, bà ta đã chọn được hai người, còn cố tình nói bóng nói gió trước mặt ta: “Ban đầu định nạp cả hai, nhưng nghĩ đến con là chính thất biết điều lại siêng năng, nên thôi, tạm thời chỉ nạp một người.”
Nhạc mẫu còn đưa tranh vẽ của cô nương kia cho ta xem. Bà ta nói gì ta cũng chỉ gật đầu “được”, “tốt”.
Có lẽ sợ ta làm ầm lên, bà ta đặc biệt chuẩn bị cả một đống lời lẽ để an ủi: “Đứa nhỏ này hiểu chuyện, cũng biết quy củ. Nếu con không yên tâm, lúc nó mới vào phủ con có thể dạy dỗ nó trước."
“Nhà thường dân nạp thiếp nào có rườm rà thế này, chỉ vì con là tiểu thư phủ Quốc Công, Bùi Úc sợ con tủi thân mà về nhà làm loạn, nên mới chần chừ mãi chưa chịu nạp thiếp.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận