Sở Vân Dao vừa khóc liền cười.
Ngay lúc MC chuẩn bị tiết mục trao giải cho Sở Vân Dao. Lê Xuyên cầm tờ thể lệ thi đấu ra ngắt lời:
“Chờ đã.”
20.
“Khi lựa chọn nguyên vật liệu chế tác, nếu thí sinh chọn được vật liệu có chất lượng tốt nhất, sẽ được cộng 10đ.”
“Tống Ngữ Linh được cộng 10đ.”
Một lời nói khơi dậy ngàn sóng gió.
Nhưng căn cứ theo quy định, tôi thật sự đã thắng.
Cư dân mạng không đồng ý.
Họ bắt đầu chửi tôi.
“Mua giải, mua giải, mua giải!”
“Chết đi đồ sao chép!”
Lê Xuyên cũng bị ảnh hưởng.
“Tôi thấy Lê Xuyên đã bị Tống Ngữ Linh mê hoặc, rõ ràng là thiên vị!”
Còn có người tìm được ảnh hôm lễ Giáng Sinh, Lê Xuyên nắm tay tôi chạy trên phố.
“Không thể tin được, hôm đó chỉ tình cờ chụp ảnh trai xinh gái đẹp trên phố, thì ra là bọn sao chép, đúng là cùng một giuộc với nhau từ trước.”
Sự kiện hot lên, dân mạng càng chửi càng hăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-t-y-th-nh&chuong=12]
“Xin lỗi, đã liên lụy cậu.”
Tôi kìm nén nước mắt, xin lỗi Lê Xuyên trước.
Lê Xuyên không chút tránh né, trước mặt camera còn vuốt tóc tôi.
“Xin lỗi vì cái gì?”
“Chuyện em vừa làm tất cả là trách nhiệm của một người giám khảo, em chỉ làm chuyện em nên làm.”
Hắn lấy trong túi ra một tờ giấy.
“Chị còn phải cảm ơn em về chuyện em sắp làm.”
BTC vì áp lực của dư luận mà muốn thu hồi danh hiệu quán quân của tôi một cách vô lý.
Lê Xuyên đem tờ giấy ra:
“Tôi cho rằng dư luận chưa biết được sự thật nên mới tạo nên làn sóng này.”
“Đây là lịch sử trò chuyện của tôi và Tống Ngữ Linh khi chúng tôi trao đổi về thiết kế đồng hồ cách đây 3 tháng.”
Hắn đem tờ giấy kia giơ trước camera.
“Mọi người có thể nhìn thấy, những viên ngọc trai trên chiếc lắc tay này có chạm hoa hồng, cho nên nói sao chép cũng là nói cô gái kia mới đúng.”
Sở Vân Dao cứng đờ, không nghĩ tôi sẽ có bằng chứng sớm hơn cô ta.
Cô ta che miệng giải thích:
“Dù Tống Ngữ Linh làm sớm hơn, cũng không thể nói là tôi sao chép đúng không?”
21.
Lê Xuyên tức giận đến bật cười:
“Cô có bằng chứng trước hai tuần thì lại nói Tống Ngữ Linh sao chép của cô, Tống Ngữ Linh có bằng chứng trước 3 tháng thì không được nói cô sao chép, Sở Vân Dao cô thật là một người tiêu chuẩn kép!”
Bây giờ Cố Tây Thành cũng không thể ngồi yên, hoảng loạn mà nhìn về phía tôi.
Cô cháu gái nhỏ hắn tin tưởng làm sao nói dối hắn được.
Sở Vân Dao luống cuống, nhìn vào Lê Xuyên mà hét ầm lên:
“Trước đây anh theo đuổi tôi không được, bị tôi từ chối, bây giờ vì người yêu mới mà tính gian lận trả thù tôi đúng không?”
Quá nhiều tin sock, MC cũng choáng váng không biết làm gì tiếp theo:
Hội trường yên tĩnh, Lê Xuyên “ha’ một tiếng phá vỡ không khí:
“Nói đến gian lận, cô Sở đây chắc am hiểu hơn tôi.”
Hắn mở di động ra, bật file ghi âm.
“Anh Xuyên, lát nữa anh sẽ cho em điểm cao đúng không?”
“Anh tin tưởng em phải không?”
So với giọng của Sở Vân Dao trọng ghi âm, giọng Lê Xuyên hờ hững hơn nhiều:
“Tin.”
“Tin khả năng đổi trắng thay đen của cô, tin cô có thể nói không thành có, nói có thành không.”
“Tôi có nói rằng tôi thích cô sao? Cô một hai đứng trước cổng trường quấn lấy tôi, để làm chú cô Cố Tây Thành thấy ghen sao?”
Dường như nghĩ đến điều gì, Lê Xuyên “hừ’ một tiếng:
“Hai người chú cháu các người làm gì tôi không quan tâm, nhưng cô có biết khi chú cô tức giận, đã làm gì với tôi đâu.”
“Trên cầu Vọng Sinh năm đó, nếu không gặp được quý nhân của đời mình, tôi đã chết từ lâu rồi…”
Cầu Vọng Sinh?
Ký ức từ từ hiện rõ, tôi nhớ ra rồi.
Năm đó tôi ra nước ngoài tham gia cuộc thi thiết kế, đoạt giải thiết kế xuất sắc nhất với tiền thưởng là 100 vạn.
Tôi bắt chuyến bay sớm nhất về nước, muốn nói với mẹ rằng sau này mẹ không cần đi làm cực khổ nữa, tôi sẽ nuôi mẹ.
Nhưng lại nhận được thông báo mẹ tôi đã qua đời và chỉ gặp được bia mộ lạnh lẽo.
Không rõ vì lý do gì, các bên liên quan đều biến mất một cách bí ẩn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận