Loading...
Không Xứng
Tác giả: Dương Châu Mạn
Thể loại:
Hiện Đại, Trọng Sinh
Miễn PhíTình trạng:
Hoàn thành
Chương
6
Lượt đọc
76
Đánh giá
0.00/5
Giới thiệu truyện:
Năm mười tám tuổi, cha tôi qua đời vì tai nạn.
Mẹ tôi thì cấu kết với tình nhân, bán cả căn nhà duy nhất của gia đình, còn ôm trọn số tiền bồi thường mà bỏ đi.
Mười năm sau, con trai bà ta mắc bệnh, nghi là bạch cầu cấp. Trớ trêu thay, người phụ trách khám cho họ lại chính là tôi.
Vì lương tâm nghề nghiệp, tôi khuyên bà ta nên lấy tuỷ để xét nghiệm, ai ngờ bà ta túm tóc tôi, vừa đánh vừa chửi:
...
Mẹ tôi thì cấu kết với tình nhân, bán cả căn nhà duy nhất của gia đình, còn ôm trọn số tiền bồi thường mà bỏ đi.
Mười năm sau, con trai bà ta mắc bệnh, nghi là bạch cầu cấp. Trớ trêu thay, người phụ trách khám cho họ lại chính là tôi.
Vì lương tâm nghề nghiệp, tôi khuyên bà ta nên lấy tuỷ để xét nghiệm, ai ngờ bà ta túm tóc tôi, vừa đánh vừa chửi:
...
Năm mười tám tuổi, cha tôi qua đời vì tai nạn.
Mẹ tôi thì cấu kết với tình nhân, bán cả căn nhà duy nhất của gia đình, còn ôm trọn số tiền bồi thường mà bỏ đi.
Mười năm sau, con trai bà ta mắc bệnh, nghi là bạch cầu cấp. Trớ trêu thay, người phụ trách khám cho họ lại chính là tôi.
Vì lương tâm nghề nghiệp, tôi khuyên bà ta nên lấy tuỷ để xét nghiệm, ai ngờ bà ta túm tóc tôi, vừa đánh vừa chửi:
“Tuỷ xương là thứ quý giá như thế, sao có thể nói lấy là lấy!
Tao biết mà, con tiện nhân như mày chỉ muốn trả thù tao thôi!”
Về sau, vì mẹ tôi nhất quyết không chịu làm xét nghiệm, con trai bà ta chẳng bao lâu đã lìa đời.
Nhưng bà ta lại cho rằng tôi mới là người hại chết con bà, cuối cùng, trong cơn điên loạn, bà ta đâm tôi đến chết.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày bà ta bế con đến bệnh viện…
Mẹ tôi thì cấu kết với tình nhân, bán cả căn nhà duy nhất của gia đình, còn ôm trọn số tiền bồi thường mà bỏ đi.
Mười năm sau, con trai bà ta mắc bệnh, nghi là bạch cầu cấp. Trớ trêu thay, người phụ trách khám cho họ lại chính là tôi.
Vì lương tâm nghề nghiệp, tôi khuyên bà ta nên lấy tuỷ để xét nghiệm, ai ngờ bà ta túm tóc tôi, vừa đánh vừa chửi:
“Tuỷ xương là thứ quý giá như thế, sao có thể nói lấy là lấy!
Tao biết mà, con tiện nhân như mày chỉ muốn trả thù tao thôi!”
Về sau, vì mẹ tôi nhất quyết không chịu làm xét nghiệm, con trai bà ta chẳng bao lâu đã lìa đời.
Nhưng bà ta lại cho rằng tôi mới là người hại chết con bà, cuối cùng, trong cơn điên loạn, bà ta đâm tôi đến chết.
Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại đúng ngày bà ta bế con đến bệnh viện…
Chương Mới
Xem tất cả
CÙNG ĐĂNG BỞI Tịch Nguyệt Tư Quân
xem thêmĐánh Giá
Không có đánh giá nào.
Hâm mộ...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận